dangsonfr
guest
ID 21452
03/23/2007
|
VIẾT ĐỂ LÀM G̀ ? by đăng sơn.Fr
**
1. VIẾT ĐỂ LÀM G̀ ?
Đăng sơn. France.
Câu chuyện đáng lẽ đă chấm dứt khi trời về sáng. Ông bạn quay sang hỏi tôi :
- Cậu vẫn c̣n viết lách chứ ? Viết để làm ǵ và cho ai đọc ?
Câu hỏi này đáng lẽ không hấp dẫn tôi cho lắm v́ nó quá cũ kỹ từ cái thời non dại,khi mà tôi đi ngang hàng sách báo,mắt ngắm nh́n những tựa đề và những h́nh ảnh rực rỡ trên b́a cứng ,chúng cho tôi cái cảm tưởng đang đứng trước những cánh cửa mà bên trong là những phần đời mời gọi sự ṭ ṃ,háo hức nơi ḿnh.
Thửơ ấy món quà mà tôi thích được nhận nhất dĩ nhiên là quyển sách.Những ḍng chữ,những trang giấy thơm mùi mực đă đưa tôi vào thế giới mà tôi biết ḿnh phải sống rất lâu và sống đến 5.6 lần hơn thực tại cũng chưa học hết và đủ hiểu về cuộc đời và những biến chuyển chung quanh của nó.Và tôi viết…chập chững như đứa trẻ chịu khó tập đi,vấp ngă và thèm chạy tung tăng trên cánh đồng cỏ.
Đă bao lần, các nhà văn đă thành danh đặt câu hỏi trên với họ trên những trang giấy.Tôi viết ǵ,viết cho ai ? Tôi đă sung sướng t́m một chỗ ngồi ấm áp trong đêm để đọc với những cảm thông dịu dàng nhất .Cho đến khi đầu óc và phản lưng mỏi nhừ,tôi rời bàn đọc với ư nghĩ ‘’ Tôi sẽ tiếp tục đọc,cảm nhận và viết,viết về nhũng điều tốt lành nhất như một sự chia sẻ với người đang đọc ḍng chữ này.
2. ĐỌC, CẢM NGHĨ VÀ…VIẾT
Đời sống máy móc v́ chúng ta có quá nhiều tiện nghi bao quanh.Những cái Có cứ thế chất chồng lên nhau : Những nút tắt bật tí tách của đèn đóm,máy móc trong khoảng diện tích nhỏ bé,những màn h́nh nhả liên tục sự chuyển động trên thế giới.Những tủ lạnh mà trong bụng có những thứ đă bị bỏ quên v́ thừa thăi no đầy….
Nhiều,nhiều cho đến nỗi có lúc ta không thèm đếm nữa những thứ ta đă tích trữ- v́ cần thiết,v́ ham muốn,cám dỗ -
Cho đến một lúc nào đó,nỗi thừa mứa ập ùa đến đánh thức ta dậy.Loay hoay đi tới, đi lui với ư nghĩ thảng hoặc ‘’ Đă vậy,sao ta vẫn c̣n thấy thiếu.Lạ thật ! Thiếu cái ǵ mà ta mơ hồ lưng lững ? ‘’
Tự đặt câu hỏi – Không ai trả lời.Có ai nghe tiếng ta đâu mà trả lời,trả vốn ? Nhiều khi câu trả lời đă nằm sẵn,núp bóng ngay trong dấu hỏi.
Ta thiếu nhiều thứ lắm ( Lại nhiều thứ ! ) Cái Thiếu sững sờ,to lớn nhất đă nằm sẵn trong đầu óc ḿnh .Nó lăng đăng như sương mù giữa trời đông.
Sự suy tưởng từ đầu óc có phải là cái’’ có’’ và’’ không’’ của tâm hồn
không ?
Một khi đă định h́nh được cái ta có và không có th́ ta buột miệng cười thầm với ḿnh « Ah ! Ah ! Sự trống rỗng của tâm hồn đă làm ta lơ lững,buồn bă bên cạnh những ràng buột thừa thăi của vật chất. » .
Từ đó,cái ta của con người thèm đọc,những quyển sách,những tờ báo đầy ấp ḍng chữ có thể giúp ta kết nạp thêm những điều ḿnh thiếu.Một bài thơ hay cũng có thể khiến ta lâng lâng niềm cảm súc-Có thể ép phê hơn hai ly Whisky thứ dữ - Một áng văn trong sáng trong sự tự tin,vững mạnh trong cách lư luận cũng có thể giúp ta khởi đầu một ngày đẹp và hưng phấn.
Không biết từ thời nào, đă có người nói ‘’ Nghệ thuật không thể nuôi bao tử ta,nhưng nó có thể làm cuộc đời ta đẹp ‘’
Thật vậy ư ? Cũng có khi người làm nghệ thuật ( sau bao nhiêu năm tháng kiên tŕ sáng tạo ) có thể nuôi ḿnh bằng chính những tác phẩm của ḿnh.Sự Có thể và Không thể đó là những trường hợp khác mà chúng ta sẽ có dịp đề cập ở những bài sau ….
Để đáp ứng cái đói khát của tâm hồn,tôi đă t́m ra phương thế : T́m sách đọc,cảm nghĩ,suy tưởng và thử viết.
Viết trong nỗi lặng thinh nhất như một đối diện thử thách với chính ḿnh.
Ăn một bụng cho cái bao tử để ḿnh yên ổn đọc và viết.Uống một ngụm trà,cà phê và ngồi vào bàn viết.Sướng chi bằng ? !
3. VIẾT VÀ PHẠM TỘI
- Này ông, ông đă đưa người đời thật vào truyện của ông mà không hỏi ư kiến và xin phép ai cả.Gan thật !
- ……
- Lỡ ông làm phật ư người ta th́ sao ?
Tôi đă ngơ ngác, chống chế một cách yếu ớt.
Phiên ṭa diễn ra tại một bàn ăn và tôi găi đầu,cố gắng lôi gă luật sư miễn phí trong tôi ra ánh sáng.Tôi viết truyện hồi nào đâu ? Những điều tôi đă viết rất ngắn ngủi là những mẫu chuyện lơm bơm,buồn vui trong cuộc đời .Con đường tôi đi ngang , đứng lại,ngồi xuống gặp những nhân vật, được nh́n họ,nghe họ nói và tôi mang họ về,sắp xếp vào một chỗ kín đáo trong cái kho hàng kư ức.Khi cần thiết để hư hoáy viết về một điều ǵ,tôi cẩn thận bưng một vài nhân vật ra, đánh bóng,chùi bụi rất kỹ lưỡng và đặt họ lên những trang giấy.
Là kẻ nhút nhát và cẩn thận,tôi luồn lách bịa cho họ những cái tên mà theo tôi rất đẹp.Tôi đặt họ tên Du,Phiên,Thụy thay cho tên Xoài,Bí, Ổi…
Tôi rất tử tế và tránh nói xấu họ qua cái nh́n lắm khi rất chủ quan của ḿnh…
V́ theo kinh nghiệm của những bậc cha ông, đàn anh đi trước với những hệ lụy trong cái viết của họ đối với những nhân vật sống ở ngoài đời và trong chuyện.Họ được cái chiếu cố của độc giả nạn nhân.Những lời buộc tội và sỉ vả rất tận t́nh kiểu « Sao ông kể thật về đời tư của tôi ? « Đúng là ông bêu xấu tôi trên mặt giấy ! ‘’. Đă có bao nhiêu người viết bị lôi thôi,bị kiện cáo về tội công kích,mạ lỵ . Ông thầy Hoàng hải Thủy của tôi đă có lúc che miệng cười ruồi nói về cái viết lách trong đời ông.Viết và lách như gă lái xe ôm đèo khách và biết tránh những con hẽm tối tăm đầy hiểm trắc…..
Có những quyển sách tôi đă đọc qua và có cảm tưởng tác giả khi viết xong rất ư là hỉ hả v́ trút được cái gánh nặng của tâm sự,v́ phần nào đă trả được cái uất ức từ bao năm tháng sau lưng .
Cái ǵ khiến người ta viết và viết trong một tâm trạng như thế nào ?
Và người đọc ? Nữ hay nam,họ im lặng chăm chú để nhập hồn vào điều được viết lên hay chỉ thờ ơ đọc như một cách để giết th́ giờ khi không có việc ǵ khác hay ho hơn để làm ?
Trên những chiếc xe bus,trong những pḥng chờ khám bệnh,tôi đă âm thầm nh́n ngắm những người ngồi đọc,một trang báo,những trang tạp chí…hoặc chăm chỉ hơn,người đọc chú tâm hết sức vào những ḍng chữ để đôi khi cho tôi thấy rơ cặp lông mày được châu lại ,vẻ suy nghĩ hoặc người đọc có khi mỉm cười,vu vơ một ḿnh.Cái thế giới chữ nghĩa tuy lặng tĩnh, âm thầm nhưng khi đến gần,ṭ ṃ dùng thời gian, đẩy cửa bước vào,ta sẽ khám phá được bao điều bất ngờ,thú vị trong tâm hồn.
Bên cạnh đó,có nhiều người ơ hờ,dững dưng ,xa lạ với trang sách báo.Họ nói với tôi ‘’ Th́ giờ đâu mà đọc.Chỉ tổ mỏi mắt,nhức đầu ! ‘’ .Họ đứng, ngồi trong những pḥng đợi,mặt mày nhăn nhó khó chịu,bồn chồn liếc vào mặt đồng hồ và lầm bầm v́ cái cảm giác lăng phí thời giờ vô ích trong lúc chờ đợi.Tôi buồn bă nh́n chồng tạp chí nằm ngổn ngang trước mặt họ và thầm chia buồn với chúng. Đâu có sao nhỉ,không đọc sách báo,người ta vẫn sống và biết đâu đầu óc được thảnh thơi hơn .Những ‘’ con mọt sách ‘’ có lắm lúc bị xem như kẻ yếu ớt,gàn dở với những điều họ đọc trong sách .Cổ nhân có nói
‘’ Người có thể đọc cả ngàn,cả triệu quyển sách nhưng nếu chẳng chiêm nghiệm và thực hành được điều ǵ để học hỏi th́ cũng vô bổ ! ‘’
Phải thế không ?
Gă luật sư của tôi coi bộ làm được việc sau khi cố hết sức biện hộ bênh vực nỗi niềm ‘’ đọc và viết ‘’.Hắn nghiêng đầu dặn ḍ tôi :
‘’ Ê ông ! Lần này thoát nạn v́ gặp người chịu nghe cái luận lư của tôi.Lần sau nên viết cẩn thận,tránh tỉ mỉ chi tiết về tính t́nh và thành phố,nơi trốn của
’’ các nạn nhân’’ .Họa sĩ vẽ chân dung rất khó,cũng như người chụp ảnh portrait,v́ ai cũng muốn thấy ḿnh đẹp trong h́nh.Nhớ nhé. ‘’
Tôi gật gù ra vẻ hiểu biết và phục thiện.Tự dưng trong đầu lóe lên ư nghĩ sẽ thử viết một vài chương về érotique.Ah ha ! Cái mục này chưa bao giờ ḿnh thử lửa.Biết đâu có nhiều người đọc và nhiệt liệt hưởng ứng.Những đề tài có vẻ đứng đắn,khô khan chỉ tổ làm độc giả nhức đầu,nhức óc.Sex là một đề tài hốt bạc của đời sống tạp chí.Thử xem.Có chết con ma nào đâu hả ?!
4. VIẾT ĐỂ.... TRẢ LỜI
Buổi trưa.Nhín ít th́ giờ tạt qua thăm cô em gái.Căn nhà,ngôi vườn sau những ngày tuyết trắng ngó ảm đạm quá. Cô em cười, móc cho mấy cái khi ra mở cổng.
- Đi đâu vậy ?.Làm phiền em hết coi phim.
- Chờ anh về hăy xem.Nói năng cho dịu dàng chút nghe.
Hơi ấm trong nhà thật dễ chịu.Cô em bữa nay đẹp hơn mọi lần tạt vào thăm.Ảnh ông chồng trên bàn thờ cũngthấy đẹp trai hơn b́nh thường.Hay tại bữa nay ḿnh vui nên mắt quáng gà ta ?
Con nhỏ đứng sừng sững,với tay tắt internet.Miệng huyên thuyên như sợ tôi bỏ chạy trốn :
- Hôm bữa có đọc mấy bài anh viết ở mạng.Thiệt t́nh,không hiểu nỗi chất lăng mạn của ông anh.Văn thật khác người.
- Khác chỗ nào,em gái ?
- Em không khoái cách viết của anh chút nào.Ở ngoài đời giống như ông cụ non,đạo mạo.Đọc bài cứ tưởng ông c̣n tuổi 20.
Tôi nhăn nhó :
- C̣n chi để chê không ?.Nghe xong anh đi d́a.Bye bye.
Cô đàn bà trẻ được trớn, phang thẳng :
- Cách viết của anh khó gần gũi.Không biết nói sao cho đúng đây.À à,Nó lăng mạn và có vẻ xa rời thực tế.
Cô nói một dọc dài đến khi mệt ngừng lại để tôi xen vào.Tôi ngây thơ cụ hỏi :
- Ủa !Em cũng chịu khó đọc bài anh ư ?
- Ừa.Đă đọc nhiều bài.Thơ t́nh yêu,đoản văn,tâm t́nh này nọ.Em chỉ thích đọc truyện viết về quê hương,nhà quê.Thấy gần gũi với tâm hồn ḿnh hơn.Chẳng hạn mấy bài viết này...
Nói xong,cô cầm lại cho tôi xem những tờ giấy vừa được in ra từ mẫu báo.Một vài truyện ngắn về tâm t́nh miền tây của một tác giả khoa bảng,có vợ đầm đang cùng nhau sinh sống ở quê hương.
Những ḍng chữ,ḍng thơ mộc mạc chân t́nh theo kiểu Sơn Nam,Hồ trường An.
Cô đọc thêm một vài câu thơ,vẻ trân trọng.
- Thấy không ?Thật là lai láng hồn quê.Đọc xong,thèm về Việt Nam liền.
- Ừ,Ừ.Anh cũng cảm động và đang nhớ cây đa,bến cũ như em.
-Vậy th́ viết đi.Viết về quê hương.Chứ lăng mạn kiểu tây như anh.Khổ sở lắm !
- ....
- À này ! Sao anh không hỏi phép ai mà cứ lôi người đời vào truyện vậy ?
-....
Đúng là sao quả tạ chiếu tướng anh rồi.Thiện tai.Thiện tai !
Anh phải làm sao cho em vui ḷng với câu phàn nàn cũ kỹ này.Khổ lắm ! Nói măi.Đâu phải ḿnh em chê và xét sử anh đâu,em gái.
Anh nào biết cô dàn bà coi bộ rất đầm,tự nhiên,bạo dạn từ cách ăn nói,đùa bỡn như em lại thích đọc về nét đằm thắm của miền đất phù sa có những con kinh và quăng đường đê dưới bóng dừa.Anh chưa từng thấy em mặc áo bà ba.Anh chỉ thường thấy em mặc đầm trên sàn nhảy quay tít và nhiều khi em đă nhăn nhó,quay nh́n anh trốn trong cái góc tối với cái mắng đùa - '' Nhà quê.Ông giáo làng ra nhảy rock nè.Đi đâu cũng ngồi một đống.Chán ông quá! ''.
Ừ há ! Ông nhà quê hôm nay quả là tới số!Nhưng nghĩ lại.Em có lư quá chừng.Anh đang nghĩ đến lời bài hát của Lennon với Imagine thời hyppy phản chiến.Anh sống,suy nghĩ,hành động xa rời thực tại quá.Đâu phải ḿnh em chê trách anh đâu.
Kẻ nhiều mộng mơ như anh làm ǵ có chỗ đứng với thời đại công nghiệp.Làm việc.Suy Nghĩ.Ăn ưống và Chạy.Chạy cho đến khi tim ngừng và quỵ.
Nhưng dù sao.Anh cũng vui khi có được thêm người độc giả như em.Để anh thoát khỏi những viễn vông,viễn mộng của ḿnh.Biết đâu,lúc ngồi viết,anh sẽ biết ngừng lại,suy tưởng và biết soay sở đổi chiều gió ?
Vậy hả ? Chắc anh phải gác lại cái ư nghĩ viết về t́nh yêu và những cơn điên lăng mạn và '' lăng xẹt '' chẳng béo bổ cho ai cả.
Chịu khó chờ anh chỉnh lại cái nh́n về con đường gập ghềnh của riêng anh nhé.
Anh thèm được đổi hệ và làm đàn bà để yêu thêm h́nh ảnh nữ tính có thể có trong anh.Nghĩ sao ?
5. VIẾT GIỮA CƠN MƯA....
'' Đừng căi nhau nữa,đưa địa chỉ mail đây.Tôi se viết cho bạn ''
- Tớ không có nhiều th́ giờ đọc đâu.Bạn bè gởi đầy vào hộp thơ.Đọc không hết ! .
Không sao.Không sao.Bạn không có th́ giờ đọc th́ tôi viết một ḿnh.Những sáng sớm tĩnh lặng.Căn pḥng nhỏ yên b́nh.Ngồi đọc tin tức loanh quanh ở Net.Vài đoạn văn,vài câu thơ đâu đó.Giữ ḷng ḿnh thanh thản và hưởng những phút giây ḿnh thích.Như một cách sống một đời sống khác.Riêng rẻ !
Đọc và vẫn thèm viết.Buổi sáng.Trời mưa.Gió gào.Tiếng mưa gơ trên khuôn cửa reo vui.Tiếng dương cầm đến từ Bến Nhạc.Đang nghe
'' A Day without Rain ''.Thấy lạ không.Ngồi viết,nghe nhạc,nghe mưa và lời tựa bản nhạc chẳng ăn nhập ǵ với không gian....
Có sao đâu ? Đời sống cần có nhiều điều khác lạ .Một ngày 24 giờ.Đi làm,ăn ngủ,vui sướng,phiền muộn.Tôi chỉ có thế để vun đầy những tháng ngày trên quả đất.Tôi có nhữngđiều bạn không có và ngược lại.
Tôi có những bài thơ nho nhỏ pha ngọt đắng,những đoản văn chạy lang thang trên cánh đồng âm nhạc.Chừng ấy cũng đủ để ḿnh vui.
Mưa vẫn gơ đều trên mái nhà.Những ngón tay tôi không làm ra mưa bay để ướt đẫm những ḍng chữ này.Tiếng dương cầm nho nhỏ đang làm hồn tôi say khướt.Cám ơn âm nhạc,cám ơn văn chương đă giúp tôi được nhẹ nhàng sống.Thêm một buổi sáng,thêm một ngày.
Ngừng viết ở đây.Sẽ tắt máy,sẽ tạm biệt căn pḥng dưới mưa.
Mưa đứng sẵn bên ngoài,mưa sướt mướt dẫn đường tôi đi làm với ca từ
'' A Day with(out)Rain ''.......
đăng sơn.Fr ( ngày mưa )
6. VẪN ĐỌC VÀ ... VIẾT.
Buổi sáng thức dậy sớm.Trời mùa đông tối mờ.Những tiếng động nhỏ nhắc nhở sự sống:tiếng cửa mở ra pḥng bếp,những giọt cà phê chậm răi rơi,tiếng tí tách đồng hồ treo tường...Từng thứ ấy quen thuộc của mỗi ngày.
Mở Outlook Express.Không có một ḍng chữ trả lời.Những hẹn ḥ không thấy bến bờ trở lại.Đời sống này có vẻ khô cằn như những mùa màng hạn hán....Những cánh chim đă bỏ chốn cũ bay mất.Thời xưa,con người dùng bồ câu đưa thư.Bây giờ,điện thoại và điện thư đă thay thế đường chim bay.Chỉ cần vài nút bấm,vài con số,người ta có thể bắc nhịp cầu đến với nhau...
Những đứa trẻ thời hiện đại đă không c̣n viết thư cho nhau nữa.Chúng đua nhau mua và dùng những chiếc điện thoại di động kiểu mới nhất để viết cho nhau.Ở bến chờ Bus,cô gái nhỏ hí hoáy bấm liên tục vào phím máy.Chữ "cassette" đă được thay bằng "K7".Bonjour th́ biến dạng thành
BJ...
Người lớn nếu nh́n vào màn ảnh, chỉ việc lắc đầu,chóng mặt với cách dùng chữ kiểu mới với chi chít mẫu tự codage,mật ngữ .Cô cậu trẻ nhe răng cười với lời giải thích :'' Để tiết kiệm th́ giờ, tiền bạc cũng như để đơn giản vấn đề,chúng tôi chế biến ra cách viết SMS.Ta chỉ việc đọc theo phonotique và giải ngữ "
Trường học,thầy giáo và báo chí đă nhiều lần đề cập đến những thay đổi tai hại do việc dùng texto SMS biến thể trên.V́ dần rồi thế hệ
trẻ- v́ thói quen - sẽ không c̣n viết đúng chính tả và văn phạm nữa !
Lời giải thích của giới trẻ trên máy điện thoại và video di động khả dĩ có thể tạm chấp nhận,nhưng nếu dùng điện thư(email)để viết cho nhau,ta vẫn thấy những chữ viết kiểu ngắn gọn,mật ngữ th́ sao ?
Một bức thư t́nh gởi trên computer cho người yêu,ta có thể đọc thấy kiểu: " Cục cưng ơi ! A.Y.em "Chéri,J'TM bien "...Chấm chấm và chấm chấm......
Nghĩ lại,thấy tội nghiệp cho những người thiếu th́ giờ yêu nhau.H́nh như t́nh yêu là một nhu cầu không cần thiết nữa cho đời sống vội vă và máy móc này.H́nh như chữ t́nh yêu được thốt ra như cái thói quen mua bán một món hàng và ta cũng quen miệng trả gíá,nhất là khi ta lưng lững bước vào ranh giới nửa đời người.
- Tôi không c̣n trẻ nữa để c̣n biết rung động.Một bản t́nh ca,một ḍng thư t́nh chẳng c̣n giống như thời xưa.....
- Bây giờ,một khi đă trải đời,ta không c̣n nỗi vấn vương của thời mới lớn....
Vâng ! Th́ thế.Thực tế và đời sống theo những bon chen,thực tế cứng ngắc,phủ phàng đă giết lăng mạn,nhẹ nhàng và những dịu dàng cân thiết.
Có những người sáng tác trẻ đă không ngần ngại đặt tên cho những bài hát cái tên " Em không yêu anh nữa th́ thôi " hoặc "Chẳng cần nói Yêu" và các ca sĩ trẻ thời trang chỉ cần nhún nhẩy gào thét loạn cuồng với đoàn nhảy múa phụ diễn là xong.
Vâng ! Th́ thế.Show biz phải được đi theo thị hiếu văn minh của phong trào tiêu thụ.Con người không thể đi lùi bánh xe của sự tiến hóa.
Ngồi trong căn pḥng,nghe mưa gơ nhẹ trên mái nhà ( Mưa ,lại cơn mưa sáng sớm - Mưa ! Cả tuần lễ mưa ),tôi loanh quanh đọc lại Lời Ngỏ Sổ Tay của một vị chủ bút tạp chí nguyệt san ở USA.Tờ báo này phải chậm trễ ra hai tháng một lần với lời trần t́nh khốn khổ:
" Báo đến tay bạn đọc với hai tháng chậm trễ,v́ người phụ trách phải đi t́m và làm việc khác để tồn tại.Vừa biên tập,vừa viết bài,xin bài,liên nhạc nhà in,nhà sách kiểu " one-man show"....Nói chung,anh ta vừa dọn nhà vừa hốt rác,đă thấm mệt,không kham nổi sức nặng của sự sống c̣n một tờ báo.Chúng tôi chưa biết phải làm sao để giải quyết cái ách tắc này...."
Đọc xong.Ngậm ngùi cho sự tuyệt vọng cô đơn của người cầm bút,làm báo.Đọc xong,ngán ngẩm tự hỏi ḿnh : Viết để làm ǵ ? Viết cho Ai ?
Từng dấu hỏi đă vang vọng trong những đêm khuya,ngồi một ḿnh.Hàng chữ,trang sách im ỉm như đáy hồn và dịa ngục tối.Nỗi tuyệt vọng và cô đơn của người viết được xem như đáy sâu thẳm.Kêu th́ cứ kêu.Tiếng dội vọng lan ṿng thinh không và có ai nghe ?
7. VIẾT CHO những CÂY VIẾT !
Bàn tay thoăn thơắt chạy trên mẫu giấy,những ngón tay đẹp nhả ḍng chữ cũng rất đẹp chợt ngừng lại.Chao ôi ! Nụ cười xinh nở như đóa hoa hồng trong ánh mắt. " Tôi có thể giúp ông điều chi ? "
Tôi cũng cười đáp trả :
" Rất nhiều điều.Tôi muốn verser những tấm chi phiếu này "
" Rất sẵn ḷng "
Bàn tay,ngón tay lại nhả hoa trên những mẫu giấy nhỏ,những con số hàng dọc,hàng ngang bữa nay thấy dễ thương và không khô khan như mọi ngày.
" Cô có chữ viết rất đẹp.Tuyệt hảo ! "
Tôi buột miệng khen và được nhận thêm một nụ cười rạng rỡ :
" Cám ơn.Ông đă quá khen. "
Những ngón tay h́nh như bối rối chạy nhẹ qua một kẻ gạch.
" Oh ! oh! Xin cô đừng viết sai những con số,tôi sẽ kẹt lắm "
" Ông đừng lo.Bữa nay tôi vui vẻ nên làm việc nhanh nhẹn lắm "
Cô tiếp ngân nhà bưu điện vừa gơ phím máy điện toán vừa trả lời với giọng nói như chim hót.Cây viết màu vàng nằm dài cạnh bàn tay búp măng đẹp và ngoan dịu dàng như tranh vẽ.
Gửi thêm vài phong b́ thư,tôi cám ơn và tặng thêm cho cô một lời khen chót " Sự vui vẻ,tử tế sẽ giúp cô có một ngày đẹp và thoải mái.
H́nh như tôi đă thấy cô lần nào trên TV.Phải không ? "
Cô nàng ngọ nguậy bàn tay trên màu vàng của cây viết.Mở to mắt :
" Vous êtez vraiment un flatteur.Mon dieu ! "
(Trời đất ơi ! Ông đúng là một người hay nịnh.)
Mấy cô đồng nghiệp ở quày bên cạnh cũng phá ra cười.Ai nấy đều vui vẻ với cái không khí tươi trẻ làm tôi lâng lâng hạnh phúc.Để thử lửa với cách tạo niềm vui và niềm hạnh phúc nho nhỏ bao quanh,tôi hỏi xin cây viết màu vàng làm quà cho ḿnh như một bằng chứng hạnh phúc.
Bàn tay mềm mại ấy đưa cho tôi cây viết với lời dặn.
" Cấm ông làm mất đấy nhé "
Tôi gật đầu,ngoan ngoăn nghe lời và chào từ giă với ư nghĩ nhẹ nhàng :" Tôi sẽ dùng cây viết này như một công cụ tạo hạnh phúc.Mỗi ngày viết một ḍng chữ ngắn.Viết về những điều vui,viết về niềm hy vọng,viết về những thứ t́nh cảm đẹp đẽ xuất phát từ trái tim của người cho người.Sẽ viết về những sự chia sẻ vui buồn của mối chân t́nh tự phát sinh từ những điều giản dị nhất của đời sống.
Cây viết chỉ là một món đồ vô tri giác,nhưng nếu dùng nó với những ư nghĩ thiện lành nhất để viết một bức thư an ủi bạn bè,người thân th́ nó sẽ là một trong những món vật quư giá nhất của tâm trí loài người.
Những ḍng chữ nắn nót trên thiệp chúc giáng sinh hay dịp đầu năm mới.Bạn sẽ dùng cây viết , sẽ viết hay đă viết ra sao ?
Cái chủ đề " Viết cho ai và Viết ǵ ? " có cần đặt ra ở đây không nhỉ ? Chúc bạn yêu viết và viết với tất cả tâm hồn của ḿnh.
Hẹn bài viết tới.Nhé.
đ ăng s ơn.Fr
( c̣n tiếp ...)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
ndangsonfr
member
REF: 627734
02/27/2012
|
.
Đừng để thời gian làm bụi
_________________________
BIỆN ( Nguỵ và Thật )
__________________________________________________
Cái kiểu chung thủy với người bạn viết của riêng tôi có một đoạn thư như sau :
---------
" Thư Từ Nơi Xa -
Đến em nhỏ.
.
Lâu lắm rồi đó - Anh nghĩ có thể là đă 1/4 thế kỷ,ta đă chẳng gặp nhau kể từ cú phone anh đă thăm hỏi em.
Giọng em đă nhỏ nhẹ trả lời từng câu như sợ anh ăn thịt em.Có lẽ em h́nh dung thấy anh là một ông kẹ ( ? )- Anh nghe tiếng em dạ dạ nhỏ xíu,anh nghe tiếng hi hi của em từ đường dây nói và lúc ấy,anh cảm thấy an ḷng v́ tất cả mọi sự tốt đẹp đă đến với em.
Có lần anh đùa nghịch :
- Em có biết anh đang ở đâu không ?
- Dạ không,anh ? Em đoán anh đang ở cái xứ lạnh của anh.
- Sai rồi nhỏ ! Anh đang ở VN và đang đứng trước nhà em
- Oh ! Oh !....
Ở tiếng ngập ngừng như thế trong máy,anh biết rơ là anh đang đùa và nói xạo với em.Anh vẫn thích nói xạo như thế như một cách tạo sự ngạc nhiên.
Ở đời,có những điều ngạc nhiên rất kỳ thú.Chỉ cần em nghe tiếng chuông gọi cửa hoặc tiếng điện thoại vang,em ngừng công việc đang làm,ngó ra cổng là em thấy anh.
Trong ánh mắt bỡ ngỡ của em,em sẽ thấy anh rất tự nhiên với một nụ cười đẹp nhất xứ .Nụ cười có thể làm chết biết bao nhiêu con ruồi thích ngọt đă rụng rơi.Anh chờ em rủ anh đến một quán nước t́nh nhất,đẹp nhất của nơi em ở.Ta chọn một chỗ ngồi rất yên tĩnh,lắng nghe một bản nhạc êm êm nào đó.Và anh sẽ lắng nghe em kể chuyện.
Nếu em vụng về,luưnh quưnh không biết nói ǵ,kể ǵ,anh vẫn có nhiều cách để làm em nói.Nói và cười một cách tự nhiên.
Ở trước mặt anh,nếu cần vui cứ vui,khi cần khóc cứ việc thoải mái mà khóc.
Ở bên này,người ta hay nói với anh một điều :
- " Ông là một người biết lắng nghe và biết cách làm cho người nói thoải mái "
Anh không biết điều này có đúng khoảng 89% không hay là họ đang nịnh anh để anh vui ?
Em nhỏ !
Vài hàng thăm em.
Vậy đi - Vui nhé , Em.
___________
Chẳng biết viết như thế có đủ ngọt ngào cho một lời thăm hỏi hay không ? Người đọc có lẽ cũng được dăm ba phút vui và cảm thấy nhẹ nhàng.
Nhưng nghĩ xa hơn một vài điều khi nhớ lại một người bạn viết khác đă có ḷng " húc " người viết - Nhè nhẹ mà húc - :
- Người ta nói anh là một Play Boy và ...
- Nghĩa của chữ Play Boy có nghĩa là trăng hoa ?
Thế là trận chiến của chữ bắt đầu.Người bạn tôi tặng cho tôi câu " Nguỵ Biện "
Thế nào là viết theo kiểu " trăng hoa " và thế nào là Nguỵ Biện ?
Viết để làm ǵ ? Và khi viết để giao lưu với nhau trên phương diện trao đổi bài viết và giữ t́nh thân,ta nên viết như thế nào ?
Theo tôi,người ta đă ra nhiều đầu sách để chỉ dẫn cách thức viết thư trong các trường hợp khác nhau.Một cái thư viết để xin việc hoặc yêu cầu một vấn đề ǵ theo kiểu hành chánh th́ khác với một bức thư viết cho bạn để thăm hỏi nhau.Một bức thư viết cho một người bạn tâm giao rất khác bức thư viết cho một người t́nh.Điều này mà ai chẳng biết.
Có người cả đời không bao giờ viết một bức thư.Và cũng có người viết thư y như cách thức nói chuyện rất mộc mạc hoặc lê thê của họ.
Tôi có ông bạn hành nghề dược.Chữ của ông rất đẹp và ông không thích viết thư.Có lần ông gửi cho tôi một cái mail trả lời vỏn vẹn có mấy chữ như sau :
" Theo câu hỏi ,tôi trả lời : Hăy mở ở Web .... để đọc . "
Vậy thôi ! Sau cái chấm cuối câu,ông biến mất.Tôi thấy có cái ǵ thiêu thiếu nên phàn nàn với ông và vợ của ông :
- Đọc chữ của hắn như ăn cơm nguội.Khô ! Cạn !
Bà vợ lắc đầu :
- Chả bao giờ ông ấy viết thư t́nh.Ông ấy bí chữ !
Bạn tôi nhún vai thản nhiên nói kiểu ngắn gọn : " Viết dài ḍng chi cho mất th́ giờ " .Tôi hiểu bạn của ḿnh khi đứng rất lâu nh́n ngắm tủ sách của hắn.Hắn không thích đọc văn chương tiểu thuyết,hắn chỉ thích những quyển sách nói về thuốc thang,chính trị và sách cổ thời hán học hoặc về phong thủy,tử vi bói toán.
Biết thế nên chẳng bao giờ tôi đề cập đến vấn đề văn chương,văn nghệ thời cận đại,chúng tôi trao đổi với nhau về những quyển sách nói về kinh tế và chính trị lắm khi làm nhức đầu,buốt óc.Và tôi tránh chuyện viết thư cho bạn cũng như yêu cầu bạn chịu khó viết vài chữ thăm hỏi như : " Chúc bạn vui " ở cuối lá điện thư dù ngắn gọn.
Trở lại đề tài viết thư hoặc viết lời góp ư ở những chủ đề cần thiết : Theo cách suy nghĩ của cá nhân,tôi yêu sự tinh tế nhă nhặn qua câu viết.Một lời chào hỏi nhau theo cung cách lịch sự có thể làm người đọc thấy ấm áp và có được một nụ cười khi đọc.
Khi thấy cần viết th́ tôi viết,nhẹ nhàng pha chút dịu dàng mà viết - Thế thôi.
Người ngoại cuộc đọc,thích hoặc không thích và cho rằng người viết là một gă play boy,trăng hoa th́ cũng chẳng sao.V́ đơn giản mà nói : Nếu cần phải biện luận sau khi phân tích một vấn đề th́ tôi vẫn có thể dùng chữ một cách gọn gàng,nghiêm nghị và nếu cần th́ Húc và săn tay áo đấm đá bằng chữ.Nhưng tuyệt đối cần nghiêm túc và giữ sự nhă nhặn khi tranh luận.
C̣n việc trải ḷng,tâm t́nh để viết cho bạn khá thân hoặc những cô em gái đă có ḷng thăm hỏi khi muốn giữ mối liên lạc một cách thuận thảo an lành th́ tôi biết dùng chút đường,chút muối và gửi thêm vào một chút đỉnh dịu dàng.
Vậy thôi.
Không là Play Boy khi viết
Không Nguỵ Biện và lăng loàn khi viết.Viết để giữ t́nh thân.Để mang đến cho nhau một vài điều vui giữa cuộc đời lắm gian nan và khô cằn.Người ta luôn thiếu sót ở sự quan tâm đối với nhau và thường viện cớ để thời gian làm bụi từ khoảng cách.
Xin giữ lại t́nh thân và đừng để bụi thời gian bám vào t́nh nhau.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 628213
03/06/2012
|
.
NGÀY ĐẸP CỦA NIỀM TRY ÂM
_________________________________________
1. -
Rời mắt khỏi phím chữ khi tiếng điện thoại reo .Có người lạ gọi hỏi tên để gặp .
Giọng người đàn bà hỏi và có câu đố :
- Ông biết là ai gọi ông không ?
Nghe giọng nói lạ và tôi đoán.Th́ ra là cũng đúng với cái nghĩa của " thần giao cách cảm " .
Vui - Rất vui và tôi nói với người có ḷng gọi ḿnh :
- Em đoán thế v́ đang thử viết ở trang chữ của chị.Viết dở dang ...
- Oh ! Em viết ǵ ?
- Rồi chị sẽ đọc.
Chúng tôi tâm t́nh với nhau về chữ và nghĩa.Chị và tôi là độc giả của nhau.Từ hai thành phố tưởng là xa.V́ chữ mà có ḷng gọi đến thăm hỏi nhau.Thấy ḷng ḿnh ấm.Càng ấm hơn khi nghe tiếng cười hihihi rộn ră như tiếng chim hót giữa trời xuân của chị.
Chúng tôi kể những mẫu chuyện vui buồn cho nhau nghe.Tôi kể câu chuyện tôi đă có một người chị hành nghề giáo sư pháp văn thời Đà Lạt và sau này là một người chị nuôi và cũng là người try âm của tôi để trao đổi về chuyện sách báo văn chương.Chị ấy đă qua đời và tôi bị lẻ bạn ,lẻ loi....
Người viết cần giam ḿnh vào một khoảng lặng sau khi đă trực diện với biết bao đổi thay của cuộc đời.Dù là viết theo kiểu chớp nhoáng,viết một cách dễ dàng bất cứ ở đâu.Chỗ viết lư tưởng nhất của riêng tôi là ở pḥng đọc sách riêng biệt.Khi viết,tôi có thể nghe được tiếng chim hót rất sớm,nhạc vặn nho nhỏ để làm phông.
Khi có một ư tưởng nào đó bất chợt đến từ một câu hát,từ một lời nói,một khung cảnh nào đó,tôi cũng có thể ghi note vào cuốn sổ tay.Đứng ở trạm xe bus hoặc trạm xe điện,ngơ ngẩn ngắm thiên hạ ,tôi cũng có thể viết theo một cách riêng của ḿnh.
Tôi hỏi ở phone cách thức và sự ngẫu hứng khi làm thơ của chị bạn viết.Bằng một chất giọng rất khiêm nhường ,chị rủ rỉ nói là chị ở nước ngoài đă quá lâu nên chị bị " nghèo nàn " trong ngôn ngữ tiếng Việt.
Tôi bật cười nói là ḿnh không tin là chị " nghèo " -Tại chị khiêm nhường mà thôi.
Câu chuyện qua lại ngọt ngào và có nhiều điều thú vị.Khi vui vẻ th́ tôi khôi hài để được nghe tiếng cười khúc khích của chị.
Người bạn viết nói nho nhỏ :
- Có người đọc chị,nói có cảm tưởng là đang đọc bài thơ của một cô nhỏ tuổi 16 .
Tôi căi kiểu gàn :
- Chữ nghĩa không có tuổi chị ạ ! Tâm hồn không có tuổi.
- Em bao nhiêu tuổi trong tâm hồn em ?
Tôi ăn gian số tuổi để nói ḿnh vẫn là 20 tuổi khi làm những bài thơ nói về mưa.Tôi muốn có số tuổi của một Nguyễn Công Trứ khi nói về chữ nhàn và sẽ rất đàn bà tính , lẳng lơ khi cần lăng mạn để làm ướt chữ.Chị cười,tôi cười.
Vậy mà vui.Vui được khi ư hợp tâm đầu th́ cứ vui .Hạnh phúc đến từ một giọng nói và tiếng cười từ xa.Tôi cám ơn người viết đă viết và đă đọc.
Buổi sáng trôi qua lúc nào không rơ.Nắng lên cao.Nắng như tiếng nói làm ấm ḷng.
2.
Ở dưới những tập Truyện Ngắn kư dưới tên @nguyênhạ và tôi,có người bạn đọc đă viết :
" Wow ! This 's something so romance .I would like to read more and more ... Finally ,my dear uncle can enter woman world by its details . Please , honestly with us . You must say things that you felt not what you see ...or thing that people says "
Điều khích lệ đó sao ? Nhẹ ! Gọn.
Theo sự suy nghĩ của cá nhân khi muốn viết để kể chuyện trong một bài truyện ngắn,ta có nên áp đặt sự suy nghĩ và quan niệm sống của riêng ḿnh cho các nhân vật trong truyện không ?
Truyện là một phần pha trộn của hư cấu và sự góp nhặt của từng mẫu chuyện trong một hoàn cảnh của đời sống.Người ta nói : mỗi đời con người là một vở bi hài kịch. Người viết là người dựng truyện và cho các nhân vật của ḿnh đóng kịch đời.Tuỳ theo bối cảnh của câu chuyện mà những nhân vật được dựng lên cho phù hợp với vai tṛ riêng của ḿnh : Người gian ngoan quỷ quyệt sẽ có những suy nghĩ riêng để lần lượt tŕnh chiếu các thủ đoạn của ḿnh.Người hiền lương nhân đức th́ có một sự suy nghĩ riêng theo cung cách ,cử chỉ ,cách ăn nói đối đáp....
Người viết không nhất thiết phải tŕnh bày cái cảm nghĩ riêng tư và quan niệm sống của riêng ḿnh ( Cách áp đảo vai tṛ này là một trong những điều có thể làm lu mờ và đồng hoá nhân vật cho những sáng tác về sau )
Vài hàng để viết.Viết là cách để sống một đời sống khác.Các nhân vật trong truyện có một đời sống riêng.Khi khép lại trang sách hoặc bấm con chuột nhảy qua một trang hay một chủ đề khác,các nhân vật trong truyện phải biến mất để các nhân vật khác được ra đời.
Và người viết.Hắn nghĩ ǵ với những đề tài khác để có thể thai nghén sinh sản một đời sống khác cho những nhân vật sắp tới trong tập truyện của hắn ? Trong khi chờ đợi có đề tài và cảm hứng để tiếp tục viết.Hắn - Người viết tiếp tục sống với cái đời sống thật của hắn.Toàn vẹn .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 629184
03/24/2012
|
-
* ( C ).
__________________
Đang suy nghĩ để viết.
Viết ǵ khi t́m lại một sự trầm tĩnh cần thiết để viết.Viết là một cách nói.Nói điều ǵ ? Nói thẳng hay nói nhè nhẹ theo thuật dụng ngữ kiểu nghĩa bóng để người đọc hiểu giữa hai ḍng chữ ?
Ở đời,chúng ta có nhiều phương thức để trực diện với các t́nh huống.Gặp người biết điều th́ ta nhẹ nhàng để giải bày vấn đề cho êm thoả.Và có được cho nhau một nụ cười. C̣n gặp người không biết phải trái,ta phải xử trí ra sao ?
Tôi yêu thích sự thẳng thắn.Thích th́ nói là thích.Ghét th́ có thể dùng hai cách : 1.< Lờ đi - 2 : Nói thẳng để tỏ thái độ.
Tôi có sự suy nghĩ riêng như sau về luật bản quyền :
Ở các nước có tŕnh độ dân trí cao th́ luật bản quyền được coi trọng v́ đó là vấn đề của tài sản tinh thần.Người sáng tác trong các lănh vực đă lao tâm khổ trí để cho ra đời các tác phẩm của ḿnh.Và người thưởng ngoạn,tiêu thụ,họ nghĩ ǵ,làm ǵ ?
Đă biết bao nhiêu lần,tôi thấy hàng loạt các sách báo giả băng nhạc,đĩa vidéo bị bọn bất chính tung ra thị trường. Vào thời hiện đại của Internet,dân tiêu thụ cứ ngởn ngơ tải " hàng " vào PC của ḿnh và lưu truyền.
Đến nhà ông bạn đă có thời là một nhà giáo dạy triết,đến phần văn nghệ bỏ túi,ông mở máy,nhét vào mấy cái đĩa dvd in,sang lậu, h́nh ảnh nhoè nhoẹt lúc rơ,lúc bị đứng h́nh.
Tôi đă ngứa mắt,ngứa tai hỏi ông :
- Anh nghĩ sao về chuyện bản quyền - Droit d'auteur - ?
Ông nói :
- Ḿnh đừng lo ngại cho các nhà sản xuất bị xập tiệm.Họ giàu có lắm và rất có lời khi sản xuất. Ḿnh không xài đĩa giả th́ thằng khác cũng xài.Chuyện ḅ trắng răng.
Nói xong,ông mở máy hát.Cái đĩa giật đùng đùng ,đứng h́nh tại chỗ sau khi nhả ra những h́nh ảnh và âm thanh nhoè nhoẹt,tệ hại ...Ông ta phàn nàn khi t́m những cái đĩa khác để tiếp tục chương tŕnh văn nghệ.Trong lúc biết bao người say sưa ḥ hát như thế th́ đă có bao nhiêu hăng sản xuất phải đóng cửa v́ cạn vốn và nản chí hướng !
Ông khác th́ tuyên bố một cách rùng rợn theo kiểu kỷ thuật tân tiến :
- Nếu cấm xài đĩa vidéo giả hoặc cd giả th́ các nhà kỹ nghệ cho ra máy thâu để làm ǵ ?
Tôi đuối lư.Ngậm ngùi nh́n hàng chữ in trên mặt các đĩa hát : All rights of the producer and of the owner of the recorder work reseved " -
Chuyện khác lạ hơn là nhân một buổi lưu diễn của nhóm nghệ sĩ từ Mỹ sang Pháp,bà nhà tôi biết tôi thích tiếng hát của một nữ ca sĩ có tên tuổi,nàng mua về cho tôi cái đĩa nhạc có chữ kư làm điệu của cô ca sĩ.Ôi hỡi ôi ! Cái album CD này đă được hăng cô ta in lại và nằm trong cái bao giấy hạng bét rất rẻ tiền mà ta hằng thấy ở các chỗ in lậu đĩa bên Việt Nam.Trên cái đĩa hát này cũng có ghi rơ hàng chữ : Cấm sao,in lại dưới mọi h́nh thức. ( Như thế đă chứng tỏ là cô ca sĩ này đă không có sự tự trọng và niềm tôn trọng khán giả của ḿnh )
Nghĩ mà buồn.
Nghe nhạc mà thấy không ổn chút nào.
Bây giờ th́ tôi có điều để HÚC.
Khi cần húc th́ tôi không cần giữ vẻ tao nhă.Tôi kỵ nhất là người khác lấy bài vở của ḿnh và đổi tên,đổi họ tác giả.
Điều này ,trong quá khứ khi gửi bài cho một tờ nguyệt san nọ ở Mỹ nhân một bài viết về ca sĩ Ngọc Lan khi cô lià đời,ban biên tập đă tự ư đổi tên bài viết của tôi theo ư họ mà không hỏi ư để có sự thuận t́nh cho dù là tôi đă có nhiều lần cộng tác với họ.Dĩ nhiên là tôi phản ứng rất mạnh và từ đó,tôi chấm dứt hẳn mọi công việc bài vở vơí họ.
Gần đây,có một bài thơ của tôi bị đổi tên tác giả bởi một người viết cùng diễn đàn.Tôi đă nhẹ nhàng lên tiếng. Và tôi biết tôi chờ đợi để chuẩn bị một cuộc chiến.
Cuộc chiến của tôi mang tên : Luật Bản Quyền - V́ đó là sự tôn trọng giữa người viết với người viết.
Khi cần viết và cần húc,tôi luôn biết cách tự chủ để động bút.Tôi húc v́ nghĩ đến chuyện ṣng phẳng và lương tâm khi ta biết cầm bút.
Người ta có thể xiết nhà ,xiết xe của tôi khi tôi bị nợ nần,phá sản.Nhưng về vấn đề tài sản tinh thần đến từ tim óc,tôi biết ḿnh phải làm ǵ.
Với niềm kiên nhẫn,tôi biết hạ bút để chờ.
đăng sơn.fr
( C ) 03.2012 - France
|
|
ndangsonfr
member
REF: 631784
05/10/2012
|
.
Viết khi
SÁNG ĐẾN CHIỀU ĐI...
_________________________________
Ở Tùy Bút,KhếMưaphốnúi đă viết :
".... ngồi gơ cho vui . Có người thầm th́ bảo là sao tôi có nhiều đề tài để viết rứa , bộ có nhiều cuộc t́nh lắm sao ? Tôi nghe qua một người mà phải bật cười , th́ như người ta hát " t́nh là t́nh nhiều khi không mà có ... t́nh là t́nh nhiều lúc có như không " . T́nh cảm của loài người thiệt vô cùng phức tạp hay vô cùng đơn giản th́ cũng đều do nơi cách nghĩ của mỗi người mà thôi . ...
... " Trong quá khứ tôi đă bị cái thứ t́nh cảm đôi lứa làm cho cuộc sống trở nên mệt mỏi v́ những buộc ràng đa đoan , chợt một ngày tôi t́m ra cho ḿnh một lối thoát đó là khi rảnh rỗi th́ ngồi gơ thơ , tùy bút hoặc cầm mico hát ḥ . Tôi tự t́m cho ḿnh một không gian thật b́nh yên , bỏ ngoài tai những điều làm cho ḿnh không được vui
.... " biết đâu trong khi quét dọn th́ tôi lại bắt gặp những ư tưởng khác để gơ tiếp ... 8 8 đỡ buồn hihihihi ".
____________________
Đọc xong rồi,th́ bây giờ tôi viết .Và viết như sau :
Người dùng phím chữ để viết,viết thẳng một mạch trên phím và màn h́nh bây giờ hay dùng chữ " Gơ " - Gơ Chữ - Gơ phím -
Cá nhân tôi th́ rất e dè ( sợ ) chữ gơ : - Gơ đầu trẻ,gơ mơ,gơ u đầu..Gơ...
Ngày xưa,tôi rời trường dạy đánh máy tốc kư ( gơ chữ ) và cũng có một thời gian ngồi ở bàn giấy của một cái hăng.Mỗi sáng,mỗi chiều tôi phải " gơ " một loạt giấy tờ hành chánh.Gơ đến nhói tim,gơ đến chữ nghĩa ḷi ra con mắt,chữ rơi từ bàn giấy rơi xuống đất.Mấy cô bạn thư kư khác cùng pḥng th́ họ không gơ bằng muoời ngón tay như tôi từ trường dạy.Họ gơ bằng 6 ngón - Có nghĩa là dùng 5 ngón tay trái và tay phải th́ dùng cây vút ch́ lật ngược để chạy chữ và họ gơ ngon lành lắm.
Cả 4 cô thư kư đă nh́n tôi một cách ái ngại để thương hại.Có cô tủm tỉm như ghẹo tôi :
- Này anh - Chỉ độ vài tháng nữa th́ anh sẽ vào nhà thương v́ đau tim.Nhà xác nằm cạnh nhà thương.
Tôi nghe thế,biết sợ và phải làm giống họ.Đàn bà con gái ,họ hay lắm ! Tôi thích ngắm đàn bà ,con gái.Ngắm ngón tay thoăn thoắt như khiêu vũ của họ trên phím chữ.Đẹp vô cùng.Có nàng chỉ dùng hai cây bút ch́ và gơ như mưa trên phím đàn.Có khi vừa gơ vừa tán hót coi như đang dạo chơi.
Khi không ngắm họ th́ tôi quay trở lại công việc thầy kư của ḿnh.Tôi bắt đầu gơ bằng 6 ngón từ lúc đó và luôn thầm cám ơn họ.Ngoài công việc ở văn pḥng th́ tôi bắt đầu học cách lắng nghe và cách nh́n vào thế giới của đàn bà,con gái.
Thế giới của họ ngoài bếp núc,bánh trái,ăn vặt c̣n có những nụ cười cũng như những giọt nước mắt.Tôi tập yêu những nụ cười sung sướng và cả những giọt lệ của họ ở những lúc buồn vui.Là kẻ đực rựa duy nhất có mặt thường xuyên trong pḥng làm việc.Có lúc giả vờ yên lặng chúi đầu vào đống hồ sơ trước mặt,tôi nghe lỏm bơm những câu chuyện t́nh của họ.Thỉnh thoảng chỉ dám quay mặt đi chỗ khác để tủm tỉm cười vu vơ.
Lúc ấy,cô bé ngồi cạnh bàn tôi có một chuyện t́nh sướt mướt và cô hay khóc nhè.Cứ ba bốn ngày th́ lại ...nhè.Các cô khác xúm lại dỗ dành.Là đàn ông,tôi vụng về vô cùng,chả biết nói ǵ để ḍng sông lệ của cô bé ngừng trôi.
Chả lẽ tôi quay sang để gầm gừ :
- Nè nhỏ ! Nín ngay.Để anh yên thân làm việc.
Tính tôi hay sợ sự mè nheo,khóc nhè.Tôi chỉ thích các cô cười tíu tít và mời tôi tham dự màn bánh trái mà thôi.Chịu đựng cái màn ỉ ôi kiểu gục mặt xuống bàn giấy để thổn thức thút thít ấy cho đến một buổi sáng nọ,sau khi xem cô bé tŕnh diện một lá thư t́nh có ḍng chữ nghuệch ngoạc và có dấu vài giọt máu đàn ông nhỏ dính trên lá thư t́nh có vẻ bi tráng như thế,tôi rời bàn giấy bảo cô thút thít :
- Nè nhỏ ! Hắn chỉ dọa em mà thôi.Hắn có thể lấy máu gà,máu vịt để hù em mà thôi.Đừng lấy cái thằng cải lương,hát bội như thế.
Có cô đồng nghiệp ở đầu pḥng ngẩng lên,sửng sốt :
- Ông nói ǵ kỳ.Con nhỏ đang buồn.Không lẽ bỏ thằng kép ấy lấy ông sao ?
Thiện tai ! Thiện tai.Lúc ấy,tuổi trẻ của tôi đẹp lắm ! Tôi chưa muốn vào tù,tôi chỉ thích dung dăng,dung dẻ,thích bay như chim sẻ.Và tôi đă làm cái màn cố vấn t́nh ái cho cô nhỏ.Cô lau khô ḍng lệ trong khi tôi hí hoáy viết hộ cô lá thư t́nh kiểu " húc " và kiểu cự tuyệt.Cô chỉ việc đọc lại và kư tên.
Chẳng biết chuyện t́nh của Thút Thít đi về đâu.Chỉ biết là cô tươi tỉnh trở lại để đăi cả pḥng một chầu bánh kẹo.Tôi sung sướng khi nghĩ ḿnh đă làm được một việc thiện cho việc cố vấn viết thư t́nh.
Nếu phải chọn giữa hai chữ Gơ và Viết th́ tôi thích chữ " Viết " hơn.Viết để diễn đạt.Viết để chữ phải làm bổn phận của chữ.Gơ chữ th́ e chữ nghĩa bị đau.Sẽ tội nghiệp chữ.
Từ đó,ngoài những cô người yêu đă đến và đă bỏ tôi ra đi v́ những lư do ngoài ư muốn của riêng ḿnh,tôi biết là tôi có một người yêu khác.Người yêu này không bao giờ quay lưng lại để lạnh lùng hất hủi tôi.Người yêu này tên là " Chữ ".
Ừ - Ừ - " Nguyễn thị Chữ Nghĩa " ơi. Anh yêu em.Và anh chung thủy với em.Vĩnh viễn.
đăng sơn.fr
______________________________________
dangsonfr.blogspot.com < ChúngḾnh -
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671911
02/19/2014
|
.
TỰ NHIÊN
khi Cần Viết .
______________________________________________________
Để xem tôi sẽ viết ǵ ?
Ngày hôm kia, vào một diễn đàn trẻ, gặp và đọc được một vài viết hay ở chủ đề của ḿnh, tôi có cảm hứng để rời lại giờ đi ngủ v́ đă gần 11.30 khuya . Gơ chữ như điên trên phím v́ sợ những ư tưởng bay mất .
Ở một người viết, hắn ngại nhất là viết theo một cách rời rạc, chẳng đâu vào đâu . Tất cả những ư tưởng cần phải trôi chảy như một ḍng nước . Khi nước đang chảy mà gặp sự gián đoạn th́ nước sẽ len lỏi t́m đường thoát .
Khi viết xong ấn vào nút tải bài th́ trang chữ bay mất !
Lại chưng hửng . Lại hỏi lại ngón tay của ḿnh : " Ngươi đă làm ǵ ? "
Ở đời trần , khi làm việc và đối ứng với những bất trắc, tôi lắm khi vênh váo có vẻ kiêu ngạo là ḿnh có thể rất nhanh nhẹn để xoay sở và thoát hiểm . Lúc c̣n trẻ, tôi hay có thói quen pḥng bị khi đến một chỗ xa lạ . Saigon thời ấy loạn lạc, hay đập nhau trong xóm , trong quán nước v́ những lư do lăng nhách . Khi bước vào một chỗ tụ tập hội trường, một cái hộp đêm, một cái quán, tôi hay ném cái nh́n về những cánh cửa thoát . Khi cần kíp, tôi biết ḿnh sẽ thoát bằng ngă nào . Đến một con đường ngơ cụt, tôi luôn pḥng bị một vài kẻ hở đề pḥng bất trắc . Cái giác quan thứ 6 của tôi chạy nhanh hơn cái chương tŕnh của hăng Apple và tôi đă tin là như thế .
Ở khóa học, tôi luôn gài các học viên bằng những câu hỏi quái ác và tôi chỉ cho họ cái kiểu Plan A, B, C ....... Tôi chận em bằng ngơ này, em sẽ thoát ra bằng ngă nào và hăy nói cho tôi biết tại sao ? - ( Solution )
Có học viên kia cười, cười : - Ông có vẻ bị méo mó nghề nghiệp .
Tôi biết cách để không trả lời . Điềm nhiên không phải là khinh thường . Im lặng không phải là lơ là . Ở ngoài đời, tôi sợ nhất là những kẻ nói nhiều theo kiểu nói vô bổ, sợ kẻ tán tụng kiểu tính toán . Con người cần tính toán để giữ đường sống . Khi gặp đủ thứ hạng người, tôi thích quan sát và lắng nghe họ và dùng th́ giờ để phân tích họ . Họ là ai ? Họ chân t́nh hay chỉ dùng ngôn ngữ làm b́nh phong ?
Khi tham gia sinh hoạt ở các diễn đàn, tôi không thấy mặt những người cùng sinh hoạt . Và tôi giữ chừng mực khi giao tiếp . Đếm và nếm được sự chân t́nh là điều quư . C̣n lại một số khác, tôi biết ḿnh nên hạn chế sự giao tiếp v́ họ chỉ đến để vui chơi chốc lát và họ sẵn sàng quên một cách nhanh chóng dù có lời chào hỏi lịch sự đă nhận được .
Tôi đang cay và đắng khi viết những ḍng này ư ?
Có thể lắm chứ . Đó là cái Plan B của riêng ḿnh .
Plan B là Lờ đẹp .
Plan C là Viết để giữ lại nhau .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671912
02/19/2014
|
.
________________________________________________
1/2 hay là 1/4 ( ? )
Đáng lẽ ra , tôi cảm ơn những người vào viết góp ư với nụ cười rất trọn vẹn . Khi viết mà có người đọc và người có ḷng góp ư th́ ḿnh vui để có thể cám ơn .
Vậy mà ....
Sau chữ " Vậy Mà " là có một điều đáng tiếc .
Khi muốn viết văn ( diễn đạt ) , thiết nghĩ ta cần dùng th́ giờ để suy nghĩ và viết . Viết là thêm chữ và chọn lọc ngôn từ để viết . Viết là tôn trọng điều ḿnh muốn và đă viết .
Nguyên tắc và phong thái hiện ra ở chữ viết và ḍng chữ ...
Vậy mà cô bé ( nhà văn tương lai ) kia đă bỏ qua cái nguyên tắc rất phải có ấy . Tôi lắc đầu với chữ KO kiểu viết tắt của cô . Tôi nhăn nhó thậm tệ . Nếu như cô nộp một bài viết ở khóa học của tôi, có lẽ tôi sẽ nhéo mũi cô, sẽ la mắng cô thảm thiết sau khi hạ cho cô hai con số " O " to như quả trứng vịt .
Tôi biết là cô sẽ không vui khi nghe tôi phàn nàn, khó chịu . Nhưng - Để có thể viết, vững vàng mà viết, tôi chống lại cái hời hợt kiểu viết nhanh như sợ mất th́ giờ .
Trong văn học, người ta đă dùng bao nhiêu năm tháng để nối tiếp cái đẹp của văn chương ?
.
Để chấm dứt bài viết này, tôi rút lại hai con số không để tặng cô nhỏ ấy con số 1/ 2 . Và tôi mong là cô hiểu .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671913
02/19/2014
|
.
Ghé lại Thăm Nhau .
...
Muốn viết 2 chữ " Cám Ơn " bạn v́ bạn đă có ḷng ghé thăm chủ đề này . Bạn chỉ thấy toàn chữ là chữ ( và có khi chữ ở đây đă làm nhức đầu bạn ! )
Nếu chẳng may bạn bị nhức đầu th́ dễ lắm, bạn chỉ cần chạy con chuột vào nút '' biến '' để thoát và vào những trang khác để đọc và có những niềm vui khác .
Có vài người nói là tôi ĺ, tôi dai , tôi viết quá nhiều với sự hung hăng quá đà . Có người hăng chí, gắn cho tôi cái nhăn hiệu là " Kiêu Ngạo " và có máu khùng khi Húc bằng chữ ....
Tôi không là luật sư để căi lại họ . Họ là ai ? Họ thích ǵ ? Muốn ǵ khi đọc là chuyện ngoài khả năng và ư muốn của tôi ( gă viết ṛng ră từ tháng này qua tháng nọ ). Nếu người đọc, có ḷng chia sẻ th́ tôi cám ơn - Nếu họ ngoảnh mặt, quay lưng th́ tôi không cám ơn v́ không nh́n thấy họ qua màn ảnh .
Họ là ai ? Tôi không hề gặp , không hề biết . Và biết để làm ǵ khi ngồi viết lúc ḿnh muốn viết ?
Tôi không thích những kẻ viết lung tung, viết không đầu không đuôi , viết kiểu trám chỗ qua ngày . Tôi không thường đọc họ v́ nghĩ là ḿnh chỉ có 24 giờ, Ngủ 8 ǵờ, làm việc 10 giờ , giờ giấc c̣n lại dành cho gia đinh và cố gắng thu xếp ngày + đêm để viết , v́ viết cũng là một thứ đam mê từ ngày xưa .
Đă có một ngày đầy đủ mưa nắng với cơn ẩm lạnh mưa mưa . Sau một buổi chiều đă gặp bạn hữu và được say sưa với âm nhạc, h́nh ảnh, tôi chia tay bạn hữu, trở về ngôi nhà yên tịnh ở phố núi , mở trang viết và t́m thấy lại sự yên ả của chữ viết .
Tôi bắt gặp ánh mắt của bạn trên những ḍng chữ mà ḿnh đang viết trong tiếng nhạc rất êm và tôi muốn cảm ơn bạn đă dùng một khoảng khắc dừng chân .
Khi viết và trải ḷng , tôi đă nhớ những tấm ḷng và cùng lúc, cũng gắng quên đi những điều bội bạc ở những kẻ mà ḿnh đă quen biết .
Thế thôi .
Viết để cảm ơn người - Cảm ơn đời .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671943
02/20/2014
|
.
NIỀM VUI
và cái TÂM của người VIẾT .
" Có lẽ nào, trong số họ chưa có ai từng cầm cọ để vẽ hoặc cầm chiếc máy chụp h́nh phong cảnh để hiểu được thi sĩ đang diễn tả cái ǵ ? "
Đó là một trong những câu tôi xin giữ lại ở một người viết có tâm và tỏ thái độ ưu tư với những sai lầm, thiếu xót về lối giảng dậy trong chương tŕnh Ngữ Văn của một số giáo sư , giáo viên khi ông viết lời góp ư và khuyến khích một cây bút trẻ trong nước .
Họ - những người có trách nhiệm đào tạo kiến thức và lề lối suy nghĩ cho những người trẻ tuổi - là ai ? Họ hấp thụ và đă bỏ công lao t́m ṭi để ghi bài giảng như thế nào ?
Khi tác giả Chân Phương đặt câu hỏi : "
" Có lẽ nào, trong số họ chưa có ai từng cầm cọ để vẽ hoặc cầm chiếc máy chụp h́nh phong cảnh để hiểu được thi sĩ đang diễn tả cái ǵ ? "
Tuy không phải là giáo sư chuyên ngành Ngữ Văn , tôi vẫn thấy khó trả lời trên một chỗ đứng của một kẻ đă học vẽ và cầm máy ảnh .
Cầm cọ vẽ, cầm cái máy ảnh vô tri vô giác để cố gắng ghi lại những đường nét , những góc cạnh để làm ǵ ? Nếu tâm hồn vô cảm, trơ trơ như gỗ đá th́ sự nhạy cảm, nét nhân bản phải ném vào chỗ nào ở cái xó sỉnh của đời sống ?
Đó là một trong những câu hỏi căn bản để phải có những câu trả lời chính xác khi sáng tác và truyền đạt . Ta đă học ǵ ? Đă suy niệm ra sao để tổng hợp kiến thức khi muốn sáng tác ?
Nghệ nhân khi có cảm hứng muốn tạo nên một tác phẩm . Hắn cảm nhận như thế nào và ra sao trước một niềm hoan lạc hoặc là một nỗi niềm, một nỗi đau ?
Sự suy niệm trước những hoàn cảnh sống ,mắt thấy, tai nghe ra sao để có một kinh nghiệm sống làm nền tảng cho sự sáng tạo ? Một Hàn Mạc Tử đă thấm thía cơn bệnh ngặt ngèo và vẽ lên tâm trạng thống khổ của ông ra sao trên những ḍng chữ ?
Ai là người vẽ được tâm trạng thật của ḿnh bằng những gam màu sắc một cách trung thực ( trừu tượng hay hiện thực ) Và người thưởng ngoạn đă thấy được những khúc triết thầm kín ấy ra sao ?
Căn bản của sự sáng tạo là sự định tâm, suy nghĩ sau khi đă học hỏi được một phần nào kỷ thuật cần thiết . Người vẽ tranh,chụp ảnh, người viết văn, viết nhạc....( cho dù là đă có hồng ân của một phần trăm nào đó về thiên tài bẩm sinh ) cũng cần học hỏi để thu nhận . Cảm hứng nhất thời chỉ là một động lực . Niềm đam mê ngắn hạn vẫn chưa đủ để phát triển liên tục trên con đựng sáng tác nghệ thuật . Nghệ thuật mà không có cái " tâm " th́ chỉ là một sản phẩm tiêu thụtheo phong trào khuynh hướng nhất thời của đám đông ( theo sự lăng xê kích động của báo chí )
C̣n nhớ ,ở vài bài viết , tôi đă ví người viết như một kẻ vẽ tranh , chụp ảnh bằng thứ ánh sáng của tri thức . Ngọn lửa tri thức này tỏa sáng hay lu mờ, tắt phụt trong một khoảng chốc ở cái tâm định hoặc bất định .
Làm sao để ư thức đuợc cái tâm bất định hoặc rất lương thiện không vụ lợi, không méo mó ở phần tri thức là điều không phải đơn giản ở những người muốn góp phần vào nền văn học ?
Với bài viết này, tôi xin được cảm ơn những người có ḷng khi sáng tác , khi làm những công việc truyền bá ở tấm ḷng biết thiết tha .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671944
02/20/2014
|
.
CON SỐ .
Hỏi thằng viết ( nó tự xưng là nhà Văn ) :
- Ông đă viết bao nhiêu bài ?
- Cả hơn ngàn bài đăng báo .
- Ông viết ǵ ?
- Ba cái tiểu thuyết lăng nhăng .
- Lăng nhăng là ra sao ?
- T́nh - Tiền - Sex.
- Có bao giờ ông xấu hổ v́ những điều đă viết ?
Trả lời là Không .
Không hỏi nữa . Lẳng lặng quay đi . Với thằng viết như thế, thời giờ của hắn là tiền bạc .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671961
02/21/2014
|
.
VIẾT ĐỂ CẢM ƠN .
__________________________________________
Đôi lúc thấy hoang mang và ngờ vực với chính ḿnh khi thấy rất nhiều người ơ hờ với sự đọc .
Lang thang chỗ này, chỗ kia , có lúc nghe người ta nhắc đến một quyển sách đang thịnh hành , một tác phẩm về văn chương nào đó, nghe có bao người lắc đầu thú nhận : tôi không có đủ th́ giờ để đọc sách . Hoặc nói : Khi cầm quyển sách, tôi ngủ gật .
Có ǵ là sai đâu . Ai cũng có lề lối suy nghĩ riêng của ḿnh và kết nạp đường lối suy nghĩ của ḿnh ra sao là một chuyện khác .
Vừa rồi ,cậu nhỏ người Pháp vừa 17 tuổi kia đă tâm t́nh :
" Tôi rất thích chơi video game , có nhiều đêm tôi thức đến sáng để đấu game on line . Và mệt mỏi ngủ đến quá trưa " .
- Bây giờ th́ sao ?-
- Tôi theo bà d́ ra chợ bán rau quả để tránh t́nh trạng bám cứng lấy cái pc và hạn chế chơi on line . Tôi đă đọc những tài liệu nói về cái hại cho đầu óc khi chơi video cực độ ...
Thấy vui, thấy mừng cho cậu nhỏ v́ hành động ĐỌC của cậu đă giúp cho cậu nhận định được vấn đề . V́ ít ra, những trang chữ đă có điều bổ ích .
Vừa rồi, mở trang net đọc lại một bài viết tâm t́nh của nhà văn Nhất Linh và đọc cách lư luận của ông về " Viết và Đọc Tiểu Thuyết " . Ánh văn của ông đă hay vô cùng : Đơn giản và trong sáng khi ông đă mạnh dạn , thành thật nói về những khuyết điểm mà ông đă vấp phải sau những năm tháng miệt mài viết tiểu thuyết . Ông nói về sự sai lầm trên cái nh́n chủ quan và lối viết rất sáo ngữ của ḿnh ở những áng văn ....
Người ta không cần đọc, không cần viết cũng sống được . Sống là thức dậy, pha cà phê, ăn sáng, là mở tủ lạnh xem thiếu cái ǵ để h́ hục đi làm, kiếm tiền mua đồ ăn nhét vào tủ lạnh . Sống là tươm tướp nh́n cái đồng hồ nhúc nhịch và vội vàng chạy đi làm, tranh dành, gấu ó bon chen và khi về nhà, thè lưỡi nhăn nhó trả hóa đơn, giấy tờ thuế má . Sống là chờ ngày già đi, bệnh tật và chết .
Sống như thế có phải là nghe lời theo câu nói của một gă nào đó đă nh́n đời gă theo một chiều hướng chán chường thảm hại và gă phán : " VIVRE pour MOURIR ( Sống để mà Chết ) . Đó là triết lư sống của gă đấy ư ?
Sao lại lư luận gàn dở như thế chứ ? Chúng ta có thể hỏi lại gă : - Trước khi chết, ngài đă sống ra sao ? Đă làm ǵ có ích lợi cho đời sống ? .
Lấy một thí dụ khác về chuyện Viết và Đọc
Tôi quen vơi một cô trẻ tuổi . Cô rất thích đọc sau một thời gian đă là con " mọt sách " v́ cô gặm khá nhiều sách báo tâm thần và văn kiểu lư luận học .Và khi đọc xong th́ cần viết và qua nhiều lần trao đổi, tôi thấy rơ nét tiêu cực yếm thế của cô khi cô nh́n đời qua cặp kính màu đen .
Cô ngang bướng để tranh luận khi nói :
- V́ ông không nằm ở trong hoàn cảnh của tôi . Ông không thể nào hiểu được .
Cô có cả hàng chục, hàng trăm cái lư do để không giữ sự kiên tŕ và t́m cách thay đổi vị trí tượng trưng cho h́nh ảnh ngôi sao xấu của ḿnh .
Tôi bó tay, lắc đầu ,chịu thua . V́ một lẽ rất đơn giản từ câu viết mà tôi học được từ xưa ở sách vở : " Ta không thể nào thay đổi được thế giới, ta hăy thay đổi cách nh́n của ḿnh " và tôi áp dụng . Dễ hiểu và đơn giản đến cực cùng : Đọc cả ngàn, cả triệu quyển sách nhưng không giữ lại điều cần thấm nhuần th́ đọc chỉ là tốn th́ giờ vô ích .
Kể từ lúc ấy, tôi tránh chuyện thuyết phục, tranh căi với cô và tạm hoăn sự giao tiếp .
Để tiếp cận một vài sự việc, tôi có cách thức riêng theo từng trường hợp - Kể cả việc chọn đề tài sách báo . Ở những ngày nghỉ, hay ghé tiệm bán sách báo để t́m những quyển sách mới ấn hành và lắm lúc tôi phải né các đầu sách viết kiểu thương mại kiếm tiền bằng những đề tài gây scandale ầm ĩ . Chuyện mấy ông linh mục hiếp trẻ nít, chuyện các quan lớn gian tham lừa đảo , cưỡng dâm, thủ đoạn chính trị chỉ làm ta rối bời đầu óc . Mua để đọc v́ muốn biết và để thỏa măn sự ṭ ṃ của ta ư ?
Tôi cần sự yên tĩnh .
Yên tĩnh để có thể ngồi đọc những điều cần đọc khác . Và để viết một lời cảm ơn gửi đến những tấm ḷng nhân hậu và cầu tiến ở văn chương .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672096
02/23/2014
|
.
BIẾT LÀ TAI SAO CẦN VIẾT .
_____________________________________________
Ở một diễn đàn trẻ , có nhiều chuyện thấy dễ thương và buồn cười . Nhất là ở phần ghi lư lịch và phần ghi tâm trạng, địa chỉ .
Cái cô bé ( 14 tuổi - học Sinh ) kia đă ghi ở phần địa chỉ như sau :
" ... Địa chỉ : " Ở cái gầm giường của bạn "
Cô đă vào đọc một chủ đề của tôi viết ở Vip Truyện . Vn -
Lại có thêm một con bé muốn làm người lớn . Tôi muốn hỏi bé là :-
- Tại sao bé muốn nhức đầu khi vào đọc ? Tuổi của bé như một trái cây cần độ chín và khi bé đọc những ǵ tôi viết, tôi sợ bé lớn nhanh quá sẽ mất duyên, mất đẹp !
- Bé muốn t́m hiểu điều ǵ ở cái thế giới đa dạng của chữ nghĩa ?
Trong khi chờ Bé trả lời ( cần suy nghĩ ) tôi kể cho bé nghe một vài chuyện ngày xưa .
14 tuổi, tôi đi học, ngày hai buổi . Tôi chưa biết mộng mơ v́ c̣n thích ngửi mùi sách vở và tôi chỉ đọc truyện dành cho thiếu nhi . Tôi nhịn tiền quà sáng để mua nguyệt san Thiếu Nhi do ông nhà văn Nhật Tiến làm chủ bút- Lúc ấy họa sĩ ViVi vẽ h́nh b́a rất đẹp để tôi mơ ḿnh sẽ thành họa sĩ . Tôi nằm dài trên sàn gạch mát lạnh để hí hoáy vẽ .
Chẳng may, ông trời không cho tôi cái hoa tay như tôi hằng mong muốn và tôi thấy ḿnh chẳng bao giờ hài ḷng với những ǵ ḿnh đă phác họa . Lúc ấy, c̣n bé tí ti ,tôi chẳng biết Van Goch và cái ông Picasso là ai . Và tôi cũng chẳng cần biết làm chi cho mệt óc, tôi thích th́ tôi vẽ .
16 tuổi, Đọc tạp chí Tuổi Hoa, tôi tập tành mơ màng, mơ mộng . Duyên Anh, Từ Kế Tường viết hay quá, tôi đọc và mơ mộng viết văn , làm thơ . 16 tuổi là bài thơ non dại đầu đời thấy bài được đăng báo và nở mũi . 16 tuổi quá đẹp như mưa rơi trên đường về học ...
Vậy thôi . Chờ đến hơn 17 tuổi để ngắm nh́n những tà áo kiểu tiểu thơ tan trường và lăng đăng mơ theo những gót hồng . Đọc thơ, đọc truyện thấy câu viết tả về kiểu trồng cây si .
Cây si không bao giờ có gốc bén rể nên rất mỏi chân . Không trồng cây si nên tập viết văn, làm thơ đăng báo .
Bây giờ . Không phải là nhà văn, cũng không nhà nhà thơ trên vạn nẽo đời . Thấy tuổi 14 - 17 thay đổi ,chạy theo bưóc tiến của đà kỷ thuật Internet ;Thấy ơn ớn, ngài ngại..
14 và 16 tuổi ơi ! Đừng lớn nhanh quá . Khi nào lớn chút nữa th́ hăy đọc Viết Để Làm Ǵ .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672097
02/23/2014
|
.
CẠN ĐỀ .
Với một người viết , cái mà hắn sợ nhất là sự mất cảm hứng và cạn đề tài .
Viết cũng có nghĩa là thử thách với chính ḿnh ( ta đọc ǵ , để viết ǵ ? ) .
Kẻ viết t́m đọc những câu chuyện nho nhỏ của những người viết lăo thành . Có ông nhà văn, khi viết, lỡ bị bí ,ông nghĩ ra cách châm chọc, trêu cho bà vợ ḿnh nổi cọc lên , la chí chóe , thế là nghe xong, ông có thêm đề tài để viết .
Có ông nhà văn khác, cứ mỗi lần cạn đề, ông giật tóc ḿnh và cứ như thế cho đến khi không c̣n sợi tóc nào, ông thành công đẻ chữ trên giấy ......
Mỗi người viết đi t́m và tạo cho ḿnh một kiểu cách gợi hứng riêng . Tôi viết rất dễ dàng v́ tôi mê viết . Để t́m đề tài ở bất cứ lúc nào thấy rảnh rang đầu óc, tôi nghe radio khi chọn bản tin để giữ lại, đứng chờ xe bus, tôi ngắm cảnh vật với cái máy ảnh yêu quư, thế là có thể ghi nhận được vài điều ngộ nghĩnh và ghi ngay bằng chữ mẫu tự tắt vào cuốn sổ, quên mang sổ tay, tôi chộp mẫu giấy tính tiền hay ghi ngay vào khỏang trống c̣n lại của tờ quảng cáo ...
Tôi không bị bí đề đến nỗi phải châm chọc bà nhà cho bà la hoảng lên để t́m hứng viết như cái ông nhà văn ba trợn kia , tôi không bứt tóc , nhăn nhó để đi t́m cảm hứng .
Nếu bạn cho tôi một nụ cười , tôi xin tả nụ cười ở ánh mắt trong veo của bạn . Nếu đứa bé con khi bị tôi trêu ghẹo, bé giật lại cái nắm vú, nhét ngay vào mồm và bé nhồm nhoàm nói " Ông ác ! Ông không phải là ba tôi á ông "
Có thể sau khi vuốt đôi má phúng phính của bé, quay đi, nh́n lên một khỏang trời xanh ngào ngạt, tôi giữ lại h́nh ảnh của cô bé con ấy để viết về một đứa bé đi t́m cha ḿnh ....
Tôi có thể viết như sau :
* Cha ơi ! CHA Ở ĐÂU ?
C̣n nhỏ tí, con bé ôm cổ ba, thủ thỉ :
- Ba ơi ! Con rất thương ba .- Ba ơi , ba à .
Người đàn ông ẳm con, siết chặt con vào ṿng tay .
Lớn lên, 16 tuổi , mẹ thú nhận là đó không phải là cha ruột của bé .
Bé ngỡ ngàng lắm :
- Cha thật của con ở đâu ?
Mẹ cúi đầu, mẹ chảy nước mắt : Mẹ không biết , Ông ta đă bỏ mẹ khi mẹ mang thai .
Con bé bỏ ra đường, t́m về hướng nghĩa trang .
Ở ngôi mộ, cô quỳ xuống, tay vuốt ve trên mặt đá - Thầm thầm :
- Ba ơi ! Ba không đẻ ra con , nhưng ba đă trở thành cha thật của con từ ngày con chào đời . Con sẽ không đi t́m người cha ruột kia nữa đâu ; Ba ơi ! Ba !
Tôi đang viết những ḍng chữ này bằng những giọt nước mắt của chính ḿnh ....
Như thế, tôi biết ḿnh không bị cạn đề tài khi viết .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672299
02/26/2014
|
.
VIẾT và sự Nhạy Cảm
Với sự quá nhạy cảm, biết từ cảm tính nhạy cảm ấy nên phải tập chửa sữa những cơn nóng giận của ḿnh để bảo toàn sức khỏe và chế ngự nham thạch của núi lửa .
Xưa, c̣n bé ở Huế, tôi đă chứng kiến những cơn nóng giận của cha - thần tượng - của tôi . Người đàn ông ấy có tính nghệ sĩ v́ chơi nhạc đêm đêm ở các pḥngtrà, các sân quay của đài truyền h́nh,đài phát thanh và tôi là cái bóng của ông . Khi nóng giận, cha tôi hất đổ cái bàn, cha có lần đập mạnh tay xuống bàn và găy tay phải đi nhà thương ....Cha thẳng tính đến cái độ chửi thẳng vào mặt những kẻ vô loại, cha lái xe, cha ghét những đứa côn đồ trên đường phố và cha rượt theo chúng .
Cha có thần tượng là tài tử Charles Bronson cao bồi Mỹ và cha cắt h́nh gă , nhét vào bóp v́ có các bạn nịnh bợ, nói cha giống Bronson. Và cha hay khoái kiểu rút súng . Có lần cha tát cho tôi một cái nẩy lửa ở văn pḥng của ông sư huynh trường La San Đức Minh,có lần năm tôi 16 tuổi,cha giận khi tôi căi lại, ông đè tôi ra , lấy kéo cắt bộ tóc tôi theo kiểu Beatles và sau đó, cha ân hận, dịu măt ngó con trai . Bảo con : - Cầm tiền đi cắt lại mái tóc đi, con . Bố nóng quá ! "
Lớn lên, tôi bị lây cái tính nóng của cha . Tôi đánh nhau cả với bạn thân ở lớp 12 khi mích ḷng . Tôi gặp chuyện trái tai là tôi cọ quẹt, tôi đụng . Đụng tóe lửa ; khi yêu ai, tôi cũng đụng . Nàng chỉ có độ 15 phút để mặc quần áo, trang điểm ra đường, nếu quá giờ giấc là tôi sưng mặt, tôi lèo nhèo . Đi học vẽ, nếu chẳng may, nàng vẽ đẹp hơn tôi, tôi nổi cơn tự ái, vùng vằng và giận nàng trong ṿng 15 phút .
Tôi là ai ? Tôi không phải là con ông trời . Tôi không đẹp kiểu Alain Delon kiểu tài tử Pháp Quốc, tôi chỉ là thằng cà chớn, con của cha tôi . Và tôi hoang đàng để học thêm nhiều bài học khác . Ra trường, học trường đời , có lần thấy ông kia trầm tĩnh trước cuộc ấu đă, ông ta từ tốn, điềm đạm để giải quyết vấn đề làm tôi lác mắt thán phục . Cố gắng để học nhưng không phải là dễ .
Có những lần , tôi xấu hổ v́ sự nóng tính của ḿnh Người ta điềm đạm khi lỡ chọc tôi nổi khùng, tôi đ̣i hành hung, người ta, gă đàn ông cao to, da đen điềm đạm nói nhỏ : " Tao biết mày là thằng ĺ . Mày cắn th́ không nhả trừ khi trời gầm " Ô hay ! Tôi nhả cơn nóng - để xin lỗi đồng nghiệp .
Tôi học điều ǵ hay ho để hạ cơn ?
Khi lập gia đ́nh để thành đàn ông . Vậy mà tôi vẫn nóng tính ném mạnh cái ly vào tường nhà bếp khi bà nhà lỡ lời trách tôi thiếu thông minh v́ hụt giờ đón nàng tan hăng .Và khi dịu lại, tôi xin lỗi nàng ( giống như cha xin lỗi mẹ tôi ) Nếu nàng c̣n giận, c̣n sưng mặt th́ tôi ra khỏi nhà, t́m một cái quán vắng, lấy giấy bút, viết cho nàng để xin lỗi .
Viết cho một ai đó là trầm lắng, là từ tốn diễn đạt .
Viết ǵ để đọc lại ra sao ?
Tin tưởng ở thượng đế, tôi vào nhà thờ, đốt những ngọn nến và đă viết cho ngài :
" Chúa ơi .
Con đă hư đốn, đă nhiều lần nổi cáu, nổi giận v́ những điều không thể nào chấp nhận .Những thằng quan to đầu mặc áo veste, đeo cà vạt trông bảnh mà chúng bẩn quá . Chúng bịp bợm !
Chúa ơi !
Những thằng đi tu, làm linh mục ,làm sư đă hiếp dâm con nít, trộm cắp và được che dấu bao che .....
. Con đang khóc và nổi cơn . Con cởi cà vạt, cởi áo để nói chuyện với Chúa . Sao ngài lại im lặng như thế ? Chúa ơi . Con gặp những người bác sĩ về hưu, họ cầm cái lon của hội Hồng Thập Tự ra chợ xin tiền giúp người nghèo . Họ gặp những kẻ hờ hững và mỉa mai họ khi nghi ngờ những hiệp hội nhám tay ....
Con nên làm ǵ ? Con ngậm miệng để hạ hỏa ? Phải vậy không ? "
Phải rồi - Tôi phải học cách viết để hạ hỏa .
Amen !
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672344
02/27/2014
|
.
TRÂN QUƯ .
____________________________________________________________
Ở một người viết ( nếu gọi " hắn " là một người vẽ ) th́ người đọc ( với sự nhạy cảm và độ nóng của tâm thức ) có thể nhận thấy ( và phát hiện ) ra những điểm sáng và điểm tối, giữa hai thứ đậm và nhạt ấy là một gam màu xám ( độ cảm xúc ! )
Đọc một bài viết, nh́n một tấm ảnh và ngắm một bức tranh ,có điều ǵ khác nhau khi định tâm để phân tích ?
Người viết, người vẽ tranh hay chụp ảnh luôn luôn đặt những câu hỏi cho ḿnh ở cái ngăn kéo nội tâm nếu muốn tác phẩm của ḿnh có một phần nào độ sâu . Cái độ sâu ấy có thể là một cảm giác của tâm trạng của đối tượng . Hai tâm trạng từ phía người sáng tạo và người thưởng ngoạn được nối vào nhau và tạo nên ư nghĩ giao lưu .
Nghệ thuật không bao giờ được tính bằng hạng điểm, ta nhận thức ra sao, thích hay không thích, hiểu hay không kết nạp được là do ở ta mà thôi .Từ vấn đề sở trường và sở đoản là sự suy nghĩ để định luận xem ta chuyên về điều ǵ để phát triển với điều nhạy cảm sâu sắc trong tâm hồn .
Với cái nh́n riêng, khi đi xem các buổi triễn lăm, tôi dùng cảm nhận để chú tâm đến tính cách nghệ sĩ của người sáng tác và không đặt lắm quan trọng cho phần kỷ thuật .Kỷ thuật rất căn bản mà sự thanh thoát của độ nhạy cảm không đủ chiều sâu th́ như món ăn nh́n đẹp nhưng thiếu hương vị ngon ngọt .
Ở chủ đề VIẾT LÁCH này, tôi đặt trọng tâm vào cung cách diễn giải của những người viết với tựa đề là TRÂN QUƯ .
Đọc một người viết, thu nhận được những điều ǵ là một hành động cần có sự sáng suốt về tri thức .Và người đọc có toàn quyền tự do để chọn cho ḿnh điều để đọc . Đọc một bài tùy bút, tản văn khác với cách đọc một quyển tiểu thuyết hoặc về truyện ngắn . Đọc một bài khảo cứu chuyên đề hoặc những bài lư luận chính trị, kinh tế,văn học rất khác nhau .Nhưng tựu chung là ta biết ta đang đọc ǵ và ta nh́n nhận hoặc sẽ phản kháng lại điều ǵ . Và cung cách viết ( cách hành văn ) của người viết ấy ra sao ?
Đầu óc của người đọc không phải là cái thùng rác để nhét, nhồi vào những thứ cặn bă bị đào thăi từ kẻ viết và nói .
Ở một người viết, nhất là viết kiểu bút chiến, phản hồi để t́m kiếm sự thật ,tôi luôn đọc kỹ lưỡng để mong có sự thông hiểu sau khi so sánh với các tài liệu dữ kiện khác . Đọc kỹ để thấy sự lư luận trên một cung cách dám viết, dám nói và cùng lúc có sự điềm đạm của quy tắc ngôn ngữ .
Từ một thời gian ngắn ở đây, tôi dùng chữ " trân trọng " để thu nhận điều ḿnh đă đọc với một người viết . Trân trọng không phải theo một cái nghĩa khách sáo của văn chương Bắc Bộ ( người ta nói :
Sự khác biệt sâu xa giữa văn lối Bắc và văn lối Nam là người Bắc viết văn, c̣n người Nam kể truyện. Nhưng phải kể một cách nào đó mới thành tác phẩm " *( Thụy Khuê )
Trân trọng cùng một nghĩa theo cách viết của tôi là trân quư, tôi quư mến sự tri thức ,sự nổi giận của một tấm ḷng và trân trọng ở một h́nh thức dụng ngữ giữa một người viết và người viết khác . Chuyện dễ hiểu mà thôi , từ lúc các bậc thầy về tư tưởng đă dạy tôi : Khi viết, hăy dùng tâm thức của một kẻ Sĩ . Chữ nghĩa là điều phải trân quư nếu đến từ tâm "
Tôi xin giữ lấy và quên biết bao điều đă làm ḿnh sợ hăi ,chán chường và đă tội nghiệp cho cái thùng rác dấu kín trong tâm khảm của ḿnh .
Thái độ của kẻ Sĩ là không chịu nhắm mắt làm ngơ ở sự bất công, là không dung nạp những điều làm sai lạc lịch sử cho dù là ở bất cứ hoàn cảnh nào . Ta phải làm ǵ , nghĩ ǵ khi viết ?
đăng sơn.fr
vietnamthuquanonline
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672751
03/06/2014
|
.
NGÀY MỚI .
T́m được một trang Web rất trẻ trung để tham dự cuộc viết . V́ nghĩ rằng viết là một hành tŕnh cho những người thích mở những ô cửa của tâm hồn . Đọc là đón nhận những luồng gió mới . Những ḍng chữ cũng có thể là gió mới pha nắng mới .
Buổi sáng - Dậy sớm .
Tất cả đều nhẹ nhàng, yên tĩnh . Làm xong những việc cần làm . Mở trang web trẻ, đọc thấy câu viết trên " Tường " của người chủ trương trang Viết .
Anh ghi tâm trạng : " Đi làm, ăn xong rồi ngủ đến sáng. Hôm sau lại 1 ṿng quay như thế. Cuộc đời có vẻ hơi tẻ nhạt ... "
Vậy sao ? Để cuộc đời ít đi phần nào " tẻ nhạt " , chúng ta làm ǵ và sẽ làm ǵ ?
Tôi có cách riêng rất giản dị của ḿnh : T́m điều để đọc và Viết .
( Cho dẫu là suy nghĩ rất nhanh và viết trong ṿng 10 phút )
Buổi sáng ngồi ở bàn giấy để đọc và gơ chữ - những con số giờ giấc trôi đi nhanh lắm . Một ngày mới bắt đầu, đài radio nói trời sẽ có nắng đẹp hơn sau những ngày sập sùi gió mưa lụt lội . Tôi sẽ cười vui với vài ư nghĩ rất đơn giản nào đó .
Chỉ cần một khoảng trời xanh, chỉ cần một lời cười vui, thân t́nh . Như thế, ta có điều để chia sẻ ở những câu viết .
Viết để đời ḿnh không tẻ nhạt .
đăng sơn.fr
( from viettruyen.vn )
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672752
03/06/2014
|
.
ẢNH CHỤP từ Ư Nghĩ .
____________________________
Sáng thức giấc, mở cửa nhà, nghe tiếng mưa rơi nhẹ . Sáng nào cũng rơi mưa như thế . Máy cà phê cũng đang làm những giọt cà phê rơi với mùi thơm . Ngọn đèn ấm ở góc nhà nhắc ḿnh những cái hẹn, những công việc cần làm cho nguyên ngày hôm nay . Agenda ghi chữ và những con số .
Việc ǵ cũng cần làm cho xong . Nhét ḿnh vào một khoảng thời gian có hạn định là một cách tổ chức và giữ được cho ḿnh một yếu tố Zen Attitude . Mở radio nghe vài bản tin mới, nghe đến màn quảng cáo ầm ĩ th́ nhanh tay đổi đài, lại gặp những bản nhạc thịnh hành thời thượng chẳng ra đâu vào đâu , có những phong trào dùng nhạc như một thứ hàng ầm ĩ chỉ để tiêu thụ trong chốc lát rồi quên đi như quên những cái bao màu mè gói hàng .
Ngồi vào bàn giấy, dặn ḿnh đừng cáu kỉnh với bao điều lẩn thẩn lẩm cẩm để có thể viết vài điều ǵ đó cho ra tṛ, ra hồn .
Viết ǵ chứ ? Không lẽ viết về chuyện kể một cô đàn bà , v́ muốn nhậu nhẹt, muốn vui chơi với bạn bè , cô ta đă trói tay đứa con gái lớn chừng 4 tuổi vào thành giường, đứa khác vừa mới được 4 tháng th́ cô ta vứt lăn trên nệm . Cô bỏ đi chơi bời trong ṿng hai ngày . Người t́nh ( cũ ) của cô đă báo động cho cảnh sát phá cửa vào th́ thấy như thế . Giữ khẩu cung, bà mẹ 25 tuổi ấy khai rằng : Sau khi hạ sinh thêm đứa bé 4 tháng này, tôi bị bất b́nh thường !
Vậy sao ? Bản tin ấy tôi bị nghe khi đang lái xe dưới trời mưa gió, nghe xong, lắc đầu , thấy muốn nổi giận . Chữ Mẹ cao cả của người đàn bà là như thế hay sao ? Đă có bao nhiêu người cha, người mẹ đă quay lưng bỏ rơi con cái ? Những câu hỏi, những bảng thống kê chỉ là những hàng chữ đen nghịt không thể nào soi sáng lương tâm .
Đáng lẽ ra, để bắt đầu cho một buổi sáng đẹp và sẽ đầy ấp, tôi nghĩ ḿnh nên chọn một vài đề tài nhẹ nhàng để viết . Viết như một trong những cách chụp lại ư nghĩ của ḿnh .
Mà thôi . Chuyện đời là chuyện đời - Thấm hay không thấm là tùy ở nơi ngọn đèn của tâm trí .
Bây giờ, để tạm làm nhẹ ḷng, tôi thử viết tiếp những trang truyện ngắn đang dở dang - Biết đâu khi viết xong, ḿnh sẽ được vui .
đăng sơn.fr
( vietnamthuquanonline )
CHÚNG M̀NH
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672769
03/06/2014
|
.
AO ƯớC
Là một gă nhà quê, tôi rất dốt về vi tính NHƯNG lại thích viết trực tiếp bằng phím chữ .
Ngày xưa, tôi quen gơ chữ ở cái máy đánh chữ sau khi vác chiếu đi học một khoá về thư kư gơ chữ văn pḥng .
Mẹ tôi cho tôi đi học đủ thứ hầm bà lằng, cái ǵ tôi thích th́ mẹ bỏ tiền cho học trừ hai môn : Viết văn ( thơ ) và họa sĩ v́ mẹ lư luận : - Văn thơ khó kiếm ăn . Vẽ cũng khó kiếm ăn và hay đói . -
Mỗi lần tôi bị xuống hạng điểm th́ y như là mỗi lần mẹ tố cáo " tội ác " của tôi bằng cách hăm he và mách cha để tôi bị phạt vạ và ăn đ̣n . Cha tôi ( tuy là nhiếp ảnh gia và là nhạc sĩ chơi Jazz nhưng rất nghiêm khắc ) . Tôi ngậm miệng, chịu phạt, chịu đ̣n và vẫn âm thầm viết lách . Thần tượng của tôi là ông thầy giáo ǵờ văn ở lớp 10 - 11 , thời đó, ông hút thuốc trong lớp khi giảng bài . Tay cầm quyển sách, tay kia cầm điếu thuốc lá, học tṛ,chẳng có đứa nào phàn nàn .
Gịong bắc của thầy trầm bỗng khi đọc thơ của Đoàn thị Điểm, Cao bá Quát, Nguyễn Công Trứ, Tế Xương . Ngó thầy, tôi mơ tôi sẽ là nhà văn ( tôi ghét thơ và ghét tên thi sĩ - Yếu ớt lắm ) . Tôi học làm thơ đuờng luật nhưng vẫn không làm thơ . Tôi chỉ thích văn .
Mẹ tôi không biết là tôi vẫn ĺ lợm viết văn đăng báo . Cha tôi là độc giả của bài thơ và văn lần tôi 16 tuổi, mặt búng ra sữa . Người " yêu " đầu tiên của tôi là cô giáo lúc tôi học lớp nhất . Cô không đẹp nghiêng nước, nghiêng thành, nhưng tôi yêu cô giáo của ḿnh . Yêu cô khi cô vén tà áo dài màu xanh nhạt hay mặc và cô hay bảo tôi xích qua một bên khi cô ngồi xuống bên cạnh để đọc bài, giảng bài . Tôi chỉ là thằng con nít, tôi ngờ nghệch, thỉnh thoảng quay sang bên cạnh để ngắm mái tóc cô giáo . Mái tóc của một ḍng sông .
Đó không phải là t́nh yêu của trai , của gái . Đó chỉ là từ một câu nói khi cô nói nhỏ lúc tan lớp :
- Cô biết khi lớn lên, em sẽ là một nhà văn . Và em sẽ viết về cô bây giờ .
Bàn tay cô chạm nhẹ lên quyển tập có chữ viết của thằng học tṛ .
Nó ngây ngô, tṛn hai con mắt :
- Sao cô biết là em sẽ thành nhà văn ?
- V́ cách nh́n sự việc của em .
Tôi yêu cô v́ câu cô đoán . Lúc ấy, chẳng biết nhà văn là cái ǵ ? Nhà văn kiếm được bao nhiêu tiền một tháng và làm nhà văn để làm ǵ ?
...
Bây giờ, năm tháng trôi qua . Ngồi yên ở văn pḥng, nh́n qua ô cửa sổ, chợt nhiên đọc lại những điều ḿnh đă viết . Ao ước có một phép lạ : Gặp lại Cô Giáo cũ ngày ấy .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 673992
04/02/2014
|
.
Tháng Tư và Chúng Ḿnh .
_________________________________
Nói cho tôi nghe đi .
Nói về những điều bạn ưa thích ở mỗi đầu tháng Tư của mọi năm ... Bạn nghĩ ǵ, thích ǵ ? Những ngày của tháng tư trở về, nắng lên , mưa xuống - Và chẳng lẽ mỗi ngày của tháng tư của bạn cũng giống như mọi ngày ? Bạn đang làm ǵ để tạo những niềm vui cho chính bạn ? ( V́ : Chỉ là điều rất đơn giản mà thôi , khi ḿnh có vui th́ ḿnh mới mang lại được niềm vui đến cho người khác - và, từ đó ḿnh t́m được những nụ cười trên môi người )
Ở đầu tháng tư này, tất cả cây lá trong vườn của tôi đă bắt đầu nở rộ . Mỗi buổi sáng, từ khoảng 6 giờ sáng, tôi mở cửa bước ra vườn và biết ḿnh c̣n sống sau một giấc ngủ dài . Đứng nghe tiếng chim hót sớm, đứng nghe sự yên lặng của trời đất và ngửi mùi gió, mùi sương ......
Như thế, tôi bắt đầu cho một ngày mới . Mới như mùi thơm của ly cà phê sáng cho tỉnh ngủ, mới như một bắt đầu ở một ṿng tṛn của thời gian .
Có đôi khi tôi lẩm cẩm vô cùng , v́ tôi sợ thời gian đi quá nhanh . Nhanh khi nh́n chàng thanh niên đứng trước mặt ḿnh để ngỡ ngàng ,tự hỏi thầm :
- Con đó sao , con ? Đứng nói chuyện với con mà cha mỏi cổ v́ phải ngước lên cao để t́m ánh mắt con .
1 mét 74 của cha chẳng là cái kư lô và nghĩa lư ǵ khi con đă thành một người thanh niên . Mới ngày nào, con nhỏ xíu xiu, cha dắt con đến cửa trường, cha nh́n đôi bàn chân ngờ ngợ, nhút nhát của con , hai bàn chân nhỏ bé quá trước ngưỡng sân trường thênh thang .
Mới ngày nào, như một giấc mơ đàn ông của cha, 27 tuổi, cha có con, con đỏ hỏn nằm trong nôi để cha ứa nước mắt tự hỏi: cha sẽ là một người cha ra sao ? Và cha sẽ làm ǵ cho các con để là một cột trụ khá vững . Ngày nào, ở buổi đầu , con đi học lớp vỡ ḷng, cô giáo đă gọi điện thoại về nhà để hốt hoảng gọi mẹ con :
- Thằng bé con bà cứ khóc và kêu " Mẹ ơi " - Mẹ ơi . Nó thút thít trong góc lớp, chẳng chơi với ai . Mẹ ơi! " Mẹ ơi " là cái ǵ nếu dịch qua tiếng Pháp hở bà ?
Mẹ chạy đến trường, nắm tay thằng con dắt về, chờ cha đi làm về mách với cha như thế .
Cha không phải là mẹ con, cha không nắm lấy tay con, cha không ân cần thăm hỏi để sẽ làm con sợ hăi trường học và lớp học vỡ ḷng .
Cha hỏi con v́ sao lại gọi " Mẹ ơi - Mẹ ơi " khi đến trường ?
Con mếu máo :
- Ba ơi ! Tại sao những đứa kia không có tóc đen giống con, tụi nó toàn mắt xanh, tóc nâu, tóc vàng , mũi cao .. ?
Cha bế con vào ḷng, đặt con ngồi lên đùi cha trước gương kính , cha vuốt má con trai :
- Con thấy ǵ không ? Tóc cha màu đen, nên tóc con màu đen . V́ con không phải là người Pháp .
- Tại sao thế ?
Cha chỉ tay về phía mẹ con đang làm bếp . Đó là câu trả lời mà con sẽ phải hiểu . Vài ngày sau, bà hiệu trưởng viết thư, gọi cha đến văn pḥng và khuyên cha mẹ nên nói toàn Pháp Ngữ ở nhà để con không phải bỡ ngỡ với ngôn ngữ của bạn học v́ ḿnh đang ở xứ Tây.
Thế là trận chiến văn hóa của cha bắt đầu . Cha căi lại và vận lư với bà hiệu trưởng là con chỉ cần 4 tháng ở trường để hội nhập và dùng ngôn ngữ Pháp rành rọt như bạn hữu , cha nói cái lư do đa văn hóa và ta cần phải giữ ngôn ngữ của mẹ đẻ để không mất cái căn cước nguồn gốc của chính ḿnh .
Với trận chiến ngôn ngữ ấy, bây giờ, con trở thành một thanh niên, sinh đẻ ở xứ người, và nói tiếng Việt như người việt . Âm giọng rơ ràng ( không lơ lớ ) .
Mỗi đứa con là một trận chiến trong sự giáo dục .
Trận chiến khác bắt đầu khi thằng con trai thứ hai ra đời, đến năm 4 tuổi, nó xà vào ḷng lẹ , thủ thỉ kiểu dụ dỗ :
- Mẹ ơi ! Ba dữ quá, ba la mẹ . Đuổi ba ra đường đi, con sẽ lấy mẹ . Mẹ là của con .
Chẳng biết mẹ trả lời ra sao, chỉ biết là vài hôm sau, khi hết giận cha, mẹ kể lại câu nói như thế . Cha thằng bé thấy buồn cười nên khều thằng Út .
Khều nhè nhẹ thôi, v́ sợ nó mích ḷng . Hỏi nó :
- Này Út bé . Thằng nào đ̣i đuổi ba ra đường để lấy mẹ làm vợ hả ?
Út nghênh mặt, chỉ ngón tay vào ngực ḿnh, chỗ có trái tim bé cỏn con :
- Con chứ ai . Mẹ của con th́ con lấy .
- Nhưng người ấy là vợ của ba . Con muốn dành chỗ của ba sao, con trai ?
Út nhỏ xíu . Út là sao hiểu được chuyện của người đàn ông yêu đàn bà và sinh ra con cái . Con muốn lấy chỗ của cha để làm trụ cột gia đ́nh ư ? Cha giải thích bằng thứ ngôn ngữ dễ hiểu nhất trần gian : Khi lớn lên, con sẽ yêu thương một người khác phái và người ấy sẽ là vợ con . Cha xin con,- Hăy để người đàn bà này là mẹ của con và cha được làm cha của con .
Bây giờ - Sau những cái gật đầu của các con, các con trưởng thành, cha thấy ḿnh già đi theo thời gian .
Ngày hôm qua, đầu tháng tư ,thấy hai thằng con ngồi cạnh nhau ở sân vườn, mỗi thằng con là một chặng đường đời .Bà mẹ cười vui giữa nắng tháng tư , nói với người cha :
- Em hạnh phúc khi thấy chúng nó gần gũi nhau vẫn như thời xưa .
Có bao nhiêu tháng tư ngập nắng trở về .
Và sẽ có bao nhiêu tháng tư nữa để một người cha viết cho con cái với một sự ấm áp trong ḷng ?
Thời gian đi nhanh lắm . Hăy để thời gian trôi đi một cách tự nhiên . Miễn là c̣n điều để viết . Miễn là chúng ḿnh c̣n điều vui bên nhau như một khúc tùy bút cho mỗi lần xuân về .
( Như vậy đi - )
đăng sơn.fr
( Viết tặng những người cha và những người con )
dangsonfr.blogspot.com
..
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675092
04/22/2014
|
.
Nghĩ Ǵ ? Viết Ǵ để thành nhà Văn ?
.........
Bạn tôi đă viết với một cái tựa mang tên : " Hăy Thành Nhà Văn, con nhé " làm tôi chảy nước mắt .
Là đàn ông, tôi đă tưởng là tôi bảnh và ch́ lắm . Đă bao gian nan, khốn khó, đă bao sóng gió - Vậy mà đọc những bài viết về con bé lỡ tay trộm sách làm tôi khóc . Khóc một ḿnh và rất sợ ai thấy tôi chảy nước mắt .
Bây giờ - bên đất Pháp - ở văn pḥng của tôi là 14.41 ' - Tôi chưa ăn ǵ ( Có lẽ tôi " ăn chữ " và no rồi .
...
Tôi tắt hết tất cả những cái PC khác, dẹp đống giấy tờ đang ngổn ngang đầy bàn giấy, và tôi viết tiếp lời nhắn gửi " Hăy Làm Nhà Văn - Con nhé "
Như thế này :
France - 17thángtư.2014 .
Cháu bé .
Trước khi an ủi cháu, chú kể cho cháu nghe một câu chuyện nhỏ :
" Toà án hiểu đầu đuôi câu chuyện của một bà mẹ đă ăn cắp lương thực ở một siêu thị để mang về cho các con nhỏ ăn và cầm cự sống sau bao năm tháng đă thất nghiệp . Bà ấy là một trong những bệnh lư trong hồ sơ chú nắm giữ . Chú đă xem kỹ t́nh trạng và ghi vào ḍng chữ " Tâm trạng vững - B́nh thường . Chồng say sưa nhậu nhẹt , bỏ phế gia đinh " .
Khi toà tuyên án tha bỗng . Chú dấu đi rất nhanh những giọt lệ mừng rỡ .
Chú hiểu chứ . Hiểu khi đă nh́n thấy bao nhiêu kẻ có bằng cấp, địa vị cao trọng mà vẫn ăn cắp và làm những chuyện bất lương . Chú đă nh́n thấy những nhân vật chính trị gian tham với những cung cách trơ trẽn và chú nén giận v́ thấy ḿnh nhỏ bé và bất lực .
Hôm nọ, gần ngày bầu cử ở bên này,chú ra chợ, thấy một phái đoàn ăn mặc chỉnh tề ra chợ . Giữa đám nguời ấy chú nhận ra ông thầy cũ đang là quan lớn.
Chú hỏi Thầy sau khi yêu cầu phóng viên tắt hết camera :
- Ông có chắc là ông sẽ giữ đúng lời hứa hẹn sau khi đắc cử không ?
Thấy chú sửa soạn lên đạn, ông thị truởng bước lại , ch́a cho chú tấm thẻ visite :
- Hăy đến gặp tôi ỏ văn pḥng ...
- Có cần phải mặc veston, cà vạt như ông không, nếu đến ?
Chú nghe nhiều tiếng cười sau câu hỏi ấy . Và phái đoàn tiếp tục con đường của họ ngoài chợ búa . Họ lập ra luật pháp và luật pháp th́ chỉ lư luận bằng phương thức .
Chú có thể hiểu hoàn cảnh của cháu . Tại sao cháu không đi ăn cắp quần áo ? Tại sao cháu không trộm những cái điện thoại di động tân tiến mà lại chọn sách để trộm ?
Mang về nhà những quyển sách ấy, cháu sẽ đọc những ǵ ? Những ḍng chữ ấy có ǵ để gây cho cháu một sự thèm muốn để chiếm đoạt chứ ?
Nếu chú ngồi trước mặt cháu bé , chú sẽ không xúi cháu hăy thành nhà văn .
Chú đă gặp những kẻ tự xưng là nhà thơ, nhà văn mà chúng nó bẩn thỉu lắm trên những ḍng chữ .
Nếu cần dùng một h́nh ảnh, một biểu tượng, một lời nói, chú muốn nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của cháu và khẽ nói :
- Can đảm để vượt qua, nhé cháu .
Chú ở rất xa .
đăng sơn.fr
( dactrung.net )
...
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675236
04/24/2014
|
.
VIẾT CHO NHỮNG CÁI TÔI -
Có tay triết gia kia đứng ở bục gỗ giảng bài, ngứa mồm hỏi học tṛ :
- Này ! Hăy nói cho tôi biết : Anh là ai ?
Thằng học tṛ há hốc mồm, viết cái tên của ḿnh trên giấy ,đưa cho thầy .
Thầy gằn giọng :
- Tṛ có hiểu tôi hỏi cái ǵ không ?
Thằng học tṛ muốn gật đầu lắm nhưng nghĩ lại nó lắc đầu . Nó cắc cớ chơi thầy, nó hỏi lại :
- Thầy là ai ?
Ông thầy lắc đầu, quay lưng lên bảng ; giảng tiếp bài Thân Phận Con Người .
Lúc thầy huyên thuyên như thế . Có những tiếng ngáp dài . Mây bay lưng lửng ngoài cửa lớp . Thằng học tṛ bỗng nghĩ đến một cái " tôi " khác . Cái " Tôi " ấy mặc áo dài trắng muốt, tôi ấy có đôi mắt hạt dẻ xinh xinh, vai tṛn, dáng tha thướt hay đứng đợi nó ở cổng trường - Như thế, nó thoát hồn quên cái " Tôi " lẩm cẩm của ông thầy đang bụi bậm trên bục gố và bảng đen .
Thằng nhỏ chờ tiếng chuông reo tan giờ học, nó gặp con bé kia, nó nói :
- Anh chán ông thầy triết của anh , mai mốt làm nhà văn, anh sẽ viết một bài truyện ngắn để giết ông ấy . Giết xong, anh sẽ quên những câu hỏi quái ác của ông ta .
Con bé trố tṛn con mắt , không hiểu .
...
Đă bao năm trôi qua . Thằng nhỏ lớn lên làm đàn ông . Nó không gặp lại thầy cũ của ngày áo trắng .
Một hôm, muà đông, rời hăng, tạt vào một quán cà phê trốn cái lạnh . Đọc mẫu tin trên tờ báo ngày hôm qua,đọc đến chỗ loan tin : " Cái ông ăn mày , không gia cư ở đầu cầu đă vừa chết lạnh . Nghe nói thời xưa, ông đă là một thầy dạy triết " -
Tự dưng , đọc xong, nhớ lại thầy cũ, đàn ông rời quán , đi dọc theo bờ sông lạnh ngắt . Ḷng thầm gọi thầy cũ : " Bây giờ, em biết em là ai rồi, thầy ơi ! Hy vọng ,có ngày em gặp lại thầy để trả lời câu hỏi của thầy năm xưa : Ngươi là Ai ? "
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675237
04/24/2014
|
.
Linh hồn của chữ
.
Bạn thân mến.
Có khi nào bạn cười thật tươi với sự nhẹ nhơm trong ḷng để viết không ? ( câu hỏi 1 )
Có khi nào bạn có cảm giác sóng đang cuồn cuộn trong óc khi đặt bút hoặc gơ rất nhanh trên bàn phím ? ( câu hỏi thứ 2 )
Và sau khi viết xong điều cần viết , tâm trạng của bạn ra sao ( câu hỏi phụ )
...
Đó chỉ là 3 trong 30 câu hỏi trắc nghiệm để các học viên điền vào khi ghi tên theo khóa Viết và Diễn Kịch Nghệ của tôi bên này .
Thỉnh thoảng - năm khi mười họa - có tên trẻ thắc mắc khẩu cung ngược lại :
- Làm ǵ mà phải khó khăn đến thế ? Viết th́ là viết ...
Tôi cười, suy nghĩ trong ṿng 1/5 giây tích tắt rồi ch́a cho cậu nhỏ tờ giấy trắng tinh :
- Bằng 4 chữ ngắn ngủi, em có thể nào tả về tâm trạng của em bây giờ không ? Tôi để cho em chừng 3 phút .
Cậu nhỏ ngần ngừ rồi lắc đầu , tôi hẹn cậu hăy về nhà suy nghĩ rồi trở lại để bắt đầu buổi học đầu tiên về phương pháp suy nghĩ và lư luận .
2.
Chuyện dễ hiểu mà thôi . Khi viết là tất cả sự chuyển động của suy nghĩ ( ư thức ! ) Nếu tôi là cậu bé ấy, khi bối rối trước một câu hỏi hơi bất ngờ, tôi sẽ đặt bút lên tờ giấy để có 4 chữ ấy : " Tôi đang bối rối " hoặc là : " Tôi đang suy nghĩ "
Câu " tôi đang bối rối " diễn tả sự khẳng định - Và câu sau tỏ sự thành thật để câu giờ , để t́m phương cách .
Viết là cách tập luyện sự suy luận, là một hành động thức thời có khả năng vực dậy tất cả những ư nghĩ có thể rất hỗn độn của ḿnh . Một lời nói trong lúc quá chén hoặc nóng giận chỉ có tầm vóc ngắn ngủi để tạm hạ hỏa tùy theo bản tính riêng của từng người . Nhưng khi viết, ta cần phải có thời gian suy nghĩ và chọn lựa cách dùng chữ .
Sự tôi luyện trong một khoảng thời gian vừa đủ và số vốn ngữ vựng cho phép ta dùng bàn phím, dùng cây bút để cho chữ nghĩa diễn hành nhưng cần phải có lớp lang thứ tự .
Vừa rồi, tôi rất yêu cái tựa đề của một người rất trẻ : " Bài Chém Gió Cuối Cùng "[/I] . Thành thật - Dung dị ( đơn giản ) Hào khí từ câu ân hận và xin lỗi sau một sự đuà nghịch ǵ đó .
Trong cái tựa như thế, đă có chất thơ . Phải chi hắn làm câu thơ kiểu tốc hành như sau :
Hôm nay tôi buồn lắm
V́ đă lỡ đuà nghịch
Để bạn phải buồn phiền
Xin lỗi bạn thử xem.....
Xin lỗi và Cảm ơn là hai chữ ghép mà tôi rất yêu quư .
Xin lỗi ai đó là hành động đă tự xét ḿnh và khẳng khái nh́n nhận sự sai lầm nào đó của ḿnh . Thái độ khẳng khái bằng cách nói hoặc viết có vẻ khác nhau . Khi xin lỗi một người, ta nh́n thẳng vào đôi mắt người ấy và can đảm nói điều ḿnh đă nh́n nhận .
Khi viết th́ sao ?
Viết ngắn hay viết dài và làm cách nào để đối tượng hiểu rơ tâm hồn và sự chân t́nh của ḿnh - V́ thế, tôi không t́m hiểu danh từ mới của " Chém Gió " là ǵ v́ danh từ này không t́m thấy trong bộ tự điển xưa lơ của ḿnh . Nếu cần đưa ra lời nhận xét về một câu nói, một tác phẩm của ai đó, tôi có khoảng 10 cách thức để không làm đau ḷng tác giả .
( Ở một người viết trẻ, khi phải nhăn mặt ,chau mày v́ cách thức hành văn của họ, tôi không muốn và có đủ tư cách làm họ đau ḷng, tôi ao ước đưa bàn tay cho họ nắm, nếu họ thật t́nh muốn nắm )....
Bây giờ, tôi viết lời cảm ơn :
" Bạn ơi ! Tôi xin cảm ơn bạn đă dùng th́ giờ đọc và nghe câu xin lỗi của tôi "
Cảm ơn là thái độ ân cần . Cảm ơn bằng sự trịnh trọng . Kẻ nhă nhặn, lịch thiệp biết bày tỏ sự cám ơn khi vui ḷng , hắn quan trọng ở sự cảm ơn theo một cung cách nhận thức của sự giáo dục trưởng thành . Trân trọng và ghi dấu .
Khi được đọc một áng văn hay ( có chiều sâu và hướng thượng ) người đọc ghi dấu" Cảm Ơn " và không muốn " chém gió " - Ta dùng sự nhận định để khắc ghi . Một dũng sĩ, một kẻ sĩ phải mài đao, mài bút để có hiệu quả sau khi ư thức rơ hành động của ḿnh .
Tất cả những luồng gió đến từ các phía tùy theo thời tiết có thể làm ta nóng hơn hoặc run rẫy v́ lạnh giá từ một cơn băo . Nếu là chữ viết, tại sao ta không mong chữ nghĩa, ngôn từ của chính ḿnh là một cơn gió dịu mát của mùa hè đỏ lửa ? Bờ ao cần gió mát hiu hiu . Nếu là một cơn băo đến từ chữ khi ta có điều nổi giận lôi đ́nh trước những bất công và áp bức, ta nên kết hợp với những cơn gió mạnh đến từ những tâm hồn có định hướng để mong mỏi quét sạch những điều không thể chấp nhận .
V́ thế . Viết là hành động .
Tôi cảm ơn các bạn đă đọc những ḍng trên , đă chia sẻ .
Xin để lại đây một khoảng trống ,có vỏn vẹn 5 chữ đẹp nhất ( ..... ) Và xin bạn hăy tự điền vào để biết bạn sẽ viết ǵ . Ngắn ! Gọn ! Và có sự thiện tâm .
Thân ái .
đăng sơn.fr
( Viết để cảm ơn những tấm ḷng khẳng khái )
Read more: http://viptruyen.vn/...l#ixzz2yZ40bcYq
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675297
04/24/2014
|
..
ĐỊNH TÂM KHI VIẾT.
_______________________________________________________________
Thử đặt ḿnh vào chỗ đứng của người khác là một hành động đến từ tâm thức phải có ở một người viết .
Khi viết xong, ngồi trầm tĩnh đọc lại xem ḿnh đă nghĩ ǵ, viết ǵ và có " quá đáng, quá bạo lực " khi đẩy đối phương đến một vị trí phải giận dữ và phải dùng đến những ngôn từ rất thấp hèn để bày tỏ phản ứng ?
Vậy th́ tôi thử đặt ḿnh vào hoàn cảnh và thế đứng của đối phuơng xem sao ?
Tôi ( cái tôi đầy tự ái và cao ngạo v́ bản ngă ) có thể đặt vài câu hỏi trong nỗi hoang mang :
- Tại sao kẻ kia kiếm chuyện và gây sự ? Có mắc chi đến hắn mà hắn lên tiếng kiểu chua cay ?
- Hắn lấy tư cách ǵ để hạ thủ ? ( Thù oán chăng hay là v́ sự nhỏ nhen xảy ra từ tâm khảm ? Hắn ngu dại và điên chăng ? )
Những câu hỏi tự hỏi ấy loay hoay và đưa đến chuyện nóng mắt, nóng mặt để nhất định phản ứng ra mặt và triệt hạ đối phuơng đă trở thành đối thủ của chính ḿnh .
....
Trong những ngày qua, từ một chủ đề về chữ " NHỤC ", tôi thấy ḿnh quá đáng , đă nhầm lẫn v́ xem một người biết đọc, biết viết là đối tượng của ḿnh và đă viết vài bài để đẩy đến việc phản ứng gay gắt của người trong cuộc . Và tôi trở thành nạn nhân của sự phỉ báng với thứ ngôn từ mà chưa từng bị đối thủ hay đối phương, đối thủ nào đă viết hay đă nói .
Tôi chấp nhận những ngôn từ rất hạ đẳng ấy v́ thông cảm để hiểu được vết thương mang niềm tự ái .
Làm sao ḿnh có thể làm cho một người thiếu căn bản giáo dục ( cho dù là đă làm thơ, viết văn ) hiểu được sự tự trọng và niềm tự hào của một kẻ cầm bút ?
Làm sao ḿnh có thể cảm nhận được rơ ràng cái cảm giác của cái Nhục của một tinh thần biết tự giác của một tŕnh độ dân trí ( Tŕnh độ dân trí đ̣i hỏi phải có một quan niệm đứng đắn trên mặt đạo lư và thể diện của một dân tộc, một đất nước ) ?
Khi viết . Ta không nên chọn người đọc và biến họ thành đối thủ của ḿnh .
Có khả năng thuyết phục không là một sự thử thách rất lớn của người viết .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675304
04/25/2014
|
.
VIẾT
để thử DỊU DÀNG .
__________________________________________________________
Một vài nguời đọc, có thể xem những bài viết của tôi là một khán đài như kiểu so găng đập nhau . Và chờ đợi kết cuộc .
Khi dùng chữ " Khán Đài " ,tôi sực nhớ đến đoạn cuối của cuốn phim tên " Mănh Hổ Quá Giang " thời Bruce Lee - Lư Tiểu Long : - " Sau khi hạ gục đối thủ, vai chính LTL đă lại gần cái xác vơ sĩ và nhặt cái áo, thận trọng úp lên mặt tử thi như một niềm trân trọng tài năng "
H́nh ảnh này đă bám theo tôi trong suốt những năm tháng làm việc và sống ở quê người .
Đă có những sự việc, những câu chuyện đă làm tôi nóng mặt và suy nghĩ như sau :
* Ở băi đậu xe ngoài chợ, tôi vừa để đèn cho xe chạy vào chỗ trống th́ một chiếc xe khác nhào đến, ngang nhiên chiếm chỗ đậu mà tôi đang chờ . Chưa kịp phản ứng ǵ th́ nghe tiếng dơng dạc của một ông cụ tóc bạc phơ .
Ông trầm giọng bảo cậu thanh niên ngang ngược ấy qua cửa kính xe hơi:
- Rời chỗ lập tức . Chỗ này của ông kia .
Tên nhóc riu ríu rời chỗ , không trả lời một câu nào .
Tôi cám ơn ông cụ .
*
Đang lấy chỗ đậu xe th́ một chiếc xe dềnh dàng khác phóng đến, xém húc vào người đàn bà mang thai , bà tránh sang một bên với chiếc xe đẩy .
Người đàn bà đang có thai ấy là vợ tôi .
Tôi ấn sát cản xe ḿnh vào đít xe của gă đàn ông người Pháp ăn mặc chỉnh tề ( veston, cà vạt ) và trầm giọng :
- Xuống xe và lập tức xin lỗi bà vợ tôi .
Gă trung niên lắp bắp, kinh ngạc để xin lỗi người đàn bà mặt đang tái xanh v́ sợ .
Tôi bảo ông ta :
- Tôi có thể nhường cho ông một chỗ đậu xe, nhưng nếu ông đụng và làm thương tích đứa con trong bụng của vợ tôi th́ tôi sẽ giết ông ngay tại chỗ khi tôi nổi điên .
Và ông ta hạ giọng, xin lỗi lần nữa .
C̣n rất nhiều chuyện khác xảy đến trong cuộc đời c̣n nguy kịch hơn thế nữa . Nhưng mà thôi .
Khi viết, tôi không thể nào cứ viết kiểu khốc liệt . Với một cậu học tṛ có cá tính hoang đàng, du côn, ngỗ nghịch, sau khi đụng nó, tôi có thể dịu lại, nhẹ nhàng chờ nó hạ cơn và bảo riêng với nó :
- Đi ra đằng kia với tôi, tôi mời em ly nước và ta vui vẻ trở lại với nhau .
Tôi để thằng bé chọn một chỗ ngồi để có thể tṛ chuyện và lắng nghe nó . Tất cả mọi việc đều có nguyên nhân chính cho dù là thầm kín, trắc trở .
Thằng bé có thể hằn học tuôn điều bức xúc, có thể nói chuyện chống lại gia đ́nh, xă hội, chống lại tất cả những định luật và quyền hạn trong một lúc hoảng loạn và bất măn muốn nổi loạn .
Sau khi nó lấy lại b́nh tĩnh, tôi muốn vỗ tay lên vai nó để nói :
- Em muốn du côn thi cứ du côn . Nhưng để trở thành du đăng th́ đừng v́ khó lắm . Du đăng hạng gộc , có ư thức khác với kẻ côn đồ . Du đăng biết ư thức th́ không giết người và không hiếp đáp người già, trẻ con ..... v́ có nghĩa khí và có khoảng 65 % phần c̣n lại của lương tri .
Tôi đă gặp nhiều tay anh chị du đăng trong đời qua việc làm . Và lắm khi , hiểu được câu chuyện tại sao trở thành du đăng, tôi có sự dịu dàng hơn .
V́ thế, tôi tiếp tục viết .
đăng sơn.fr
dactrung.net
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675317
04/25/2014
|
.
N -
Nhận được thư của bạn viết, bạn so sánh giữa cái " tâm " và lối hành văn giữa hai kẻ viết . Một kẻ đă ra đi - Một kẻ c̣n ở lại để viết .
Đành trả lời bạn - Kiểu ngắn, gọn :
" Anh có 3 chữ " N " để chọn :
- Nhẫn
- Nhục
- Nhột .
Anh phải chọn điều thứ nhất ở chữ " N "
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675511
04/27/2014
|
.
Chiều sâu ở mỗi người viết
......
Biết rất rơ khi ḿnh cần ǵ để đọc ở một bài viết qua bất cứ thể loại nào . Khi đọc, có thể chúng ta bị thôi thúc, cuốn hút v́ một cái tựa có vẻ " dữ dội " như một h́nh thức quảng cáo món hàng .
Một món ăn có cái tên đẹp, một quyển sách, cuốn phim hoặc một người viết có cái tên đẹp th́ dễ thu hút ( Cứ tạm xem là như thế đi )
Hẳn là đă có lắm lúc bạn nhận được một món quà được gói, và có cái nơ tuyệt đẹp . Bạn háo hức lắm trước khi mở quà - Phải vậy không ?
Th́ đây - Món quà :
Ở cái bao bọc bên ngoài, tôi cẩn thận cài mẫu giấy có chữ " Warning " Cẩn thận - cảnh báo - V́ món quà này có hai nghĩa : Nghĩa Đen và Nghĩa Bóng .
Quà là một hiện vật, có thể có giá trị hoặc không hề có một giá trị nào đối với bạn - v́ lẽ : Tôi không là bạn với những ư thích riêng của bạn . Tôi chỉ có một tấm ḷng để gói quà tặng bạn mà thôi .
Mở gói giấy , bạn sẽ nh́n thấy những ḍng chữ tượng h́nh viết bằng những ngón tay trên phím chữ . Và có sự thận trọng . Theo tôi th́ chữ nghĩa, nếu có sự trân trọng khi dùng nó là một món quà ( tinh thần ).
Khi chọn một bài viết của một tác giả để đọc, tôi có sự thích thú, đọc chậm răi để t́m thấy một luồng ánh sáng , tôi gọi đó là ánh sáng của tâm thức . Một người chẳng may bị mất ánh sáng ở đôi mắt, vẫn có thể viết trên một bàn phím đặc biệt và dùng thứ ánh sáng của tâm hồn để viết ( Miễn là biết rơ ràng là ḿnh đang viết ǵ ? Viết ra sao ? )
Có những bài viết kiểu văn nói đă làm tôi thất vọng . V́ sao thế ? Văn nói là một phương thức tùy theo sự suy nghĩ nhanh hay chậm và tùy theo cảm quan để nói, để đối ứng . Văn viết là một chuỗi suy tưởng cần sự mạch lạc và cần một độ sâu qua các h́nh thức ẩn ngữ, đảo ngữ và phản ngữ ....
Viết văn về lư luận th́ tốc độ của chuỗi suy nghĩ phải ngắn nhưng đầy đủ từ sự liên kết giữa cách so sánh, óc phán đoán và ḷng bày tỏ sự khát khao t́m định lư của sự kiện . Điều này đ̣i hỏi sự truy tầm tất cản trọng, sự mày ṃ nghiên cứu và một kiến thức nào đó để làm căn bản .
Viết văn loại tùy bút th́ rất khác, viết từ những cảm giác nhất thời về tâm trạng và dùng vốn từ ngữ vựng để diễn đạt nhưng cần sự trôi chảy để chuyển tiếp như ḍng suối xuôi chảy .
Ở văn chương luôn có sự trải nghiệm của tuổi tác để có một độ dày ( chiều sâu của kinh nghiệm )
Tôi đă đọc những bài viết của những người c̣n rất trẻ và xem đó là những món quà khi t́m thấy sự trong sáng, nỗi niềm ao ước ( hoài vọng ) và những chiều hướng tích cực của tâm hồn muốn hướng thượng .
Những món quà này đă làm người đọc sung sướng và chiêm nghiệm v́ có giá trị riêng biệt .
H́nh ảnh của một người đàn ông đi t́m con mèo đă bỏ đi khi người bạn đời đă khuất . Ở ô cửa ngập ánh nắng đó có một món quà không nhỏ ( Món quà của cảm giác cô đơn đến tận cùng ! )
H́nh ảnh của một cậu bé loay hoay trong ṿng 7 năm trời để đi t́m một hướng đi là h́nh ảnh của một món quà mà tôi, kẻ đă đi, đă vấp ngă t́m thấy lại chính đó đă là h́nh ảnh ngày xưa của ḿnh .
Món quà tượng trưng trên những ḍng chữ ấy đă đưa tôi đến h́nh ảnh của một cô nhỏ thăm thẳm nhớ đến mẹ sau bao năm tháng đau khổ và cô đă trải ḷng trên trang chữ . Nó làm tôi buồn bă và ướt ở đôi mắt trước màn ảnh vi tính .
Khi đọc xong, tôi thừ người và viết rất nhanh khi đặt chính ḿnh vào hoàn cảnh của một người cha thấy con gái ḿnh ṿ vơ . Ḿnh khóc, nó cũng khóc . Nó chờ mẹ nó khi nó thiếu t́nh của mẹ .
Mẹ ơi ! Mẹ ơi ! Sao mẹ bỏ con mà đi ( ! ? )
Tôi viết truyện ngắn mang tên " Đừng Khóc LYLY " với giọt lệ chảy dài trên má . Tôi ủy mị v́ quá mềm ḷng đấy ư ? Tôi không từng bị mẹ bỏ rơi ở tuổi niên thiếu nhưng khi đọc câu chuyện ấy, tôi thấy con bé ấy, nó cũng là một món quà để tôi có thể khóc khi viết .
Ở những trang viết rất trẻ, ở một dạng viết kiểu phóng sự cho một buổi gặp gỡ, tôi đọc đến đoạn con bé kia nhỏ xíu xiu, rụt rè ít nói khi đến họp mặt, nó im rơ , quan sát rồi lễ phép ăn nói kiểu thận trọng , con bé lấy cái tên như con trai ( NamLyNguyệt ) - Và tôi cũng đă thử đi t́m một món quà vô h́nh từ con bé xem nó đă nghĩ ǵ - Viết ǵ ở bài viết nhật kư mang tên " Không An Phận " ?
Tôi lấy cảm hứng từ cái tựa " Không An Phận " để đẩy con bé đến một chiều hướng tích cực hơn khi dùng h́nh ảnh của Steve Jobs khi tung ra những sản phẩm đầy kỷ thuật mở đường cho sự cạnh tranh của bao đối thủ ) Một Bill Gate không cần nhiều bằng cấp . Một Richard Anderson từ một chân bán điă hát trở thành người cầm đầu của thương hiệu Virgin Megastor . Khi nhận món quà tinh thần ấy của tôi, con bé ấy không biết rằng là tôi đă nghiên cứu cách hành văn và sự sáng tạo của nó khi nó đẩy một dấu phẩy, một dấu chấm để làm sáng tỏ câu văn .
Kỷ thuật viết là một sự sáng sủa trong câu viết . Là một trong những dấu chấm, dấu phẩy hoặc là một dấu gạch để ngắt câu . Sự linh động trong cách thức diễn đạt ngôn từ là những then chốt đẩy người viết đến đơạn đựng tạm gọi là thành công .
Chữ WARNING có một ư nghĩa rất ngầm .
Tôi đă e dè khi dùng chữ Warning như một h́nh thức nổi giận khi thấy, khi đọc những lời lưu ư có vẻ kiêu căng, trịch thượng từ một kẻ học thức . Có học th́ nên suy nghĩ và hạn chế sự kiêu ngạo và cung cách trịch thượng của ḿnh .
Tôi không dùng chữ viết và những món quà ngụy trang để biến đối tượng và đẩy họ thành đối thủ của ḿnh . Làm ǵ đế nỗi phải khốc liệt khi phải dùng chữ ? ! Trong ư nghĩa khẳng khái phải có sự trân trọng khi dùng chữ để viết hoặc để tỏ thái độ . Chính thái độ viết là phong cách riêng. Viết là một món quà.
Hăy biến chữ nghĩa của ḿnh là món quà cho người, cho đời .
Bạn hăy xóa chữ " Warning " của tôi đi khi mở và đọc xong " món quà " này ,.
Từ một nụ cựi rất ấm áp của bạn
...
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-cho-viptruyen-vn-3173-10.html#ixzz30A5R6oRk
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|