Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> VIẾT ĐỂ LÀM G̀ ? by đăng sơn.Fr

 Bấm vào đây để góp ư kiến

 dangsonfr
 guest

 ID 21452
 03/23/2007



VIẾT ĐỂ LÀM G̀ ? by đăng sơn.Fr
  Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
**



1. VIẾT ĐỂ LÀM G̀ ?
Đăng sơn. France.



Câu chuyện đáng lẽ đă chấm dứt khi trời về sáng. Ông bạn quay sang hỏi tôi :

- Cậu vẫn c̣n viết lách chứ ? Viết để làm ǵ và cho ai đọc ?

Câu hỏi này đáng lẽ không hấp dẫn tôi cho lắm v́ nó quá cũ kỹ từ cái thời non dại,khi mà tôi đi ngang hàng sách báo,mắt ngắm nh́n những tựa đề và những h́nh ảnh rực rỡ trên b́a cứng ,chúng cho tôi cái cảm tưởng đang đứng trước những cánh cửa mà bên trong là những phần đời mời gọi sự ṭ ṃ,háo hức nơi ḿnh.
Thửơ ấy món quà mà tôi thích được nhận nhất dĩ nhiên là quyển sách.Những ḍng chữ,những trang giấy thơm mùi mực đă đưa tôi vào thế giới mà tôi biết ḿnh phải sống rất lâu và sống đến 5.6 lần hơn thực tại cũng chưa học hết và đủ hiểu về cuộc đời và những biến chuyển chung quanh của nó.Và tôi viết…chập chững như đứa trẻ chịu khó tập đi,vấp ngă và thèm chạy tung tăng trên cánh đồng cỏ.

Đă bao lần, các nhà văn đă thành danh đặt câu hỏi trên với họ trên những trang giấy.Tôi viết ǵ,viết cho ai ? Tôi đă sung sướng t́m một chỗ ngồi ấm áp trong đêm để đọc với những cảm thông dịu dàng nhất .Cho đến khi đầu óc và phản lưng mỏi nhừ,tôi rời bàn đọc với ư nghĩ ‘’ Tôi sẽ tiếp tục đọc,cảm nhận và viết,viết về nhũng điều tốt lành nhất như một sự chia sẻ với người đang đọc ḍng chữ này.



2. ĐỌC, CẢM NGHĨ VÀ…VIẾT




Đời sống máy móc v́ chúng ta có quá nhiều tiện nghi bao quanh.Những cái Có cứ thế chất chồng lên nhau : Những nút tắt bật tí tách của đèn đóm,máy móc trong khoảng diện tích nhỏ bé,những màn h́nh nhả liên tục sự chuyển động trên thế giới.Những tủ lạnh mà trong bụng có những thứ đă bị bỏ quên v́ thừa thăi no đầy….
Nhiều,nhiều cho đến nỗi có lúc ta không thèm đếm nữa những thứ ta đă tích trữ- v́ cần thiết,v́ ham muốn,cám dỗ -

Cho đến một lúc nào đó,nỗi thừa mứa ập ùa đến đánh thức ta dậy.Loay hoay đi tới, đi lui với ư nghĩ thảng hoặc ‘’ Đă vậy,sao ta vẫn c̣n thấy thiếu.Lạ thật ! Thiếu cái ǵ mà ta mơ hồ lưng lững ? ‘’

Tự đặt câu hỏi – Không ai trả lời.Có ai nghe tiếng ta đâu mà trả lời,trả vốn ? Nhiều khi câu trả lời đă nằm sẵn,núp bóng ngay trong dấu hỏi.
Ta thiếu nhiều thứ lắm ( Lại nhiều thứ ! ) Cái Thiếu sững sờ,to lớn nhất đă nằm sẵn trong đầu óc ḿnh .Nó lăng đăng như sương mù giữa trời đông.
Sự suy tưởng từ đầu óc có phải là cái’’ có’’ và’’ không’’ của tâm hồn
không ?

Một khi đă định h́nh được cái ta có và không có th́ ta buột miệng cười thầm với ḿnh « Ah ! Ah ! Sự trống rỗng của tâm hồn đă làm ta lơ lững,buồn bă bên cạnh những ràng buột thừa thăi của vật chất. » .

Từ đó,cái ta của con người thèm đọc,những quyển sách,những tờ báo đầy ấp ḍng chữ có thể giúp ta kết nạp thêm những điều ḿnh thiếu.Một bài thơ hay cũng có thể khiến ta lâng lâng niềm cảm súc-Có thể ép phê hơn hai ly Whisky thứ dữ - Một áng văn trong sáng trong sự tự tin,vững mạnh trong cách lư luận cũng có thể giúp ta khởi đầu một ngày đẹp và hưng phấn.

Không biết từ thời nào, đă có người nói ‘’ Nghệ thuật không thể nuôi bao tử ta,nhưng nó có thể làm cuộc đời ta đẹp ‘’
Thật vậy ư ? Cũng có khi người làm nghệ thuật ( sau bao nhiêu năm tháng kiên tŕ sáng tạo ) có thể nuôi ḿnh bằng chính những tác phẩm của ḿnh.Sự Có thể và Không thể đó là những trường hợp khác mà chúng ta sẽ có dịp đề cập ở những bài sau ….

Để đáp ứng cái đói khát của tâm hồn,tôi đă t́m ra phương thế : T́m sách đọc,cảm nghĩ,suy tưởng và thử viết.
Viết trong nỗi lặng thinh nhất như một đối diện thử thách với chính ḿnh.
Ăn một bụng cho cái bao tử để ḿnh yên ổn đọc và viết.Uống một ngụm trà,cà phê và ngồi vào bàn viết.Sướng chi bằng ? !



3. VIẾT VÀ PHẠM TỘI



- Này ông, ông đă đưa người đời thật vào truyện của ông mà không hỏi ư kiến và xin phép ai cả.Gan thật !
- ……
- Lỡ ông làm phật ư người ta th́ sao ?

Tôi đă ngơ ngác, chống chế một cách yếu ớt.
Phiên ṭa diễn ra tại một bàn ăn và tôi găi đầu,cố gắng lôi gă luật sư miễn phí trong tôi ra ánh sáng.Tôi viết truyện hồi nào đâu ? Những điều tôi đă viết rất ngắn ngủi là những mẫu chuyện lơm bơm,buồn vui trong cuộc đời .Con đường tôi đi ngang , đứng lại,ngồi xuống gặp những nhân vật, được nh́n họ,nghe họ nói và tôi mang họ về,sắp xếp vào một chỗ kín đáo trong cái kho hàng kư ức.Khi cần thiết để hư hoáy viết về một điều ǵ,tôi cẩn thận bưng một vài nhân vật ra, đánh bóng,chùi bụi rất kỹ lưỡng và đặt họ lên những trang giấy.

Là kẻ nhút nhát và cẩn thận,tôi luồn lách bịa cho họ những cái tên mà theo tôi rất đẹp.Tôi đặt họ tên Du,Phiên,Thụy thay cho tên Xoài,Bí, Ổi…
Tôi rất tử tế và tránh nói xấu họ qua cái nh́n lắm khi rất chủ quan của ḿnh…
V́ theo kinh nghiệm của những bậc cha ông, đàn anh đi trước với những hệ lụy trong cái viết của họ đối với những nhân vật sống ở ngoài đời và trong chuyện.Họ được cái chiếu cố của độc giả nạn nhân.Những lời buộc tội và sỉ vả rất tận t́nh kiểu « Sao ông kể thật về đời tư của tôi ? « Đúng là ông bêu xấu tôi trên mặt giấy ! ‘’. Đă có bao nhiêu người viết bị lôi thôi,bị kiện cáo về tội công kích,mạ lỵ . Ông thầy Hoàng hải Thủy của tôi đă có lúc che miệng cười ruồi nói về cái viết lách trong đời ông.Viết và lách như gă lái xe ôm đèo khách và biết tránh những con hẽm tối tăm đầy hiểm trắc…..
Có những quyển sách tôi đă đọc qua và có cảm tưởng tác giả khi viết xong rất ư là hỉ hả v́ trút được cái gánh nặng của tâm sự,v́ phần nào đă trả được cái uất ức từ bao năm tháng sau lưng .

Cái ǵ khiến người ta viết và viết trong một tâm trạng như thế nào ?

Và người đọc ? Nữ hay nam,họ im lặng chăm chú để nhập hồn vào điều được viết lên hay chỉ thờ ơ đọc như một cách để giết th́ giờ khi không có việc ǵ khác hay ho hơn để làm ?
Trên những chiếc xe bus,trong những pḥng chờ khám bệnh,tôi đă âm thầm nh́n ngắm những người ngồi đọc,một trang báo,những trang tạp chí…hoặc chăm chỉ hơn,người đọc chú tâm hết sức vào những ḍng chữ để đôi khi cho tôi thấy rơ cặp lông mày được châu lại ,vẻ suy nghĩ hoặc người đọc có khi mỉm cười,vu vơ một ḿnh.Cái thế giới chữ nghĩa tuy lặng tĩnh, âm thầm nhưng khi đến gần,ṭ ṃ dùng thời gian, đẩy cửa bước vào,ta sẽ khám phá được bao điều bất ngờ,thú vị trong tâm hồn.
Bên cạnh đó,có nhiều người ơ hờ,dững dưng ,xa lạ với trang sách báo.Họ nói với tôi ‘’ Th́ giờ đâu mà đọc.Chỉ tổ mỏi mắt,nhức đầu ! ‘’ .Họ đứng, ngồi trong những pḥng đợi,mặt mày nhăn nhó khó chịu,bồn chồn liếc vào mặt đồng hồ và lầm bầm v́ cái cảm giác lăng phí thời giờ vô ích trong lúc chờ đợi.Tôi buồn bă nh́n chồng tạp chí nằm ngổn ngang trước mặt họ và thầm chia buồn với chúng. Đâu có sao nhỉ,không đọc sách báo,người ta vẫn sống và biết đâu đầu óc được thảnh thơi hơn .Những ‘’ con mọt sách ‘’ có lắm lúc bị xem như kẻ yếu ớt,gàn dở với những điều họ đọc trong sách .Cổ nhân có nói
‘’ Người có thể đọc cả ngàn,cả triệu quyển sách nhưng nếu chẳng chiêm nghiệm và thực hành được điều ǵ để học hỏi th́ cũng vô bổ ! ‘’
Phải thế không ?

Gă luật sư của tôi coi bộ làm được việc sau khi cố hết sức biện hộ bênh vực nỗi niềm ‘’ đọc và viết ‘’.Hắn nghiêng đầu dặn ḍ tôi :
‘’ Ê ông ! Lần này thoát nạn v́ gặp người chịu nghe cái luận lư của tôi.Lần sau nên viết cẩn thận,tránh tỉ mỉ chi tiết về tính t́nh và thành phố,nơi trốn của
’’ các nạn nhân’’ .Họa sĩ vẽ chân dung rất khó,cũng như người chụp ảnh portrait,v́ ai cũng muốn thấy ḿnh đẹp trong h́nh.Nhớ nhé. ‘’

Tôi gật gù ra vẻ hiểu biết và phục thiện.Tự dưng trong đầu lóe lên ư nghĩ sẽ thử viết một vài chương về érotique.Ah ha ! Cái mục này chưa bao giờ ḿnh thử lửa.Biết đâu có nhiều người đọc và nhiệt liệt hưởng ứng.Những đề tài có vẻ đứng đắn,khô khan chỉ tổ làm độc giả nhức đầu,nhức óc.Sex là một đề tài hốt bạc của đời sống tạp chí.Thử xem.Có chết con ma nào đâu hả ?!


4. VIẾT ĐỂ.... TRẢ LỜI


Buổi trưa.Nhín ít th́ giờ tạt qua thăm cô em gái.Căn nhà,ngôi vườn sau những ngày tuyết trắng ngó ảm đạm quá. Cô em cười, móc cho mấy cái khi ra mở cổng.
- Đi đâu vậy ?.Làm phiền em hết coi phim.
- Chờ anh về hăy xem.Nói năng cho dịu dàng chút nghe.

Hơi ấm trong nhà thật dễ chịu.Cô em bữa nay đẹp hơn mọi lần tạt vào thăm.Ảnh ông chồng trên bàn thờ cũngthấy đẹp trai hơn b́nh thường.Hay tại bữa nay ḿnh vui nên mắt quáng gà ta ?

Con nhỏ đứng sừng sững,với tay tắt internet.Miệng huyên thuyên như sợ tôi bỏ chạy trốn :
- Hôm bữa có đọc mấy bài anh viết ở mạng.Thiệt t́nh,không hiểu nỗi chất lăng mạn của ông anh.Văn thật khác người.
- Khác chỗ nào,em gái ?
- Em không khoái cách viết của anh chút nào.Ở ngoài đời giống như ông cụ non,đạo mạo.Đọc bài cứ tưởng ông c̣n tuổi 20.
Tôi nhăn nhó :
- C̣n chi để chê không ?.Nghe xong anh đi d́a.Bye bye.

Cô đàn bà trẻ được trớn, phang thẳng :
- Cách viết của anh khó gần gũi.Không biết nói sao cho đúng đây.À à,Nó lăng mạn và có vẻ xa rời thực tế.

Cô nói một dọc dài đến khi mệt ngừng lại để tôi xen vào.Tôi ngây thơ cụ hỏi :
- Ủa !Em cũng chịu khó đọc bài anh ư ?
- Ừa.Đă đọc nhiều bài.Thơ t́nh yêu,đoản văn,tâm t́nh này nọ.Em chỉ thích đọc truyện viết về quê hương,nhà quê.Thấy gần gũi với tâm hồn ḿnh hơn.Chẳng hạn mấy bài viết này...
Nói xong,cô cầm lại cho tôi xem những tờ giấy vừa được in ra từ mẫu báo.Một vài truyện ngắn về tâm t́nh miền tây của một tác giả khoa bảng,có vợ đầm đang cùng nhau sinh sống ở quê hương.
Những ḍng chữ,ḍng thơ mộc mạc chân t́nh theo kiểu Sơn Nam,Hồ trường An.
Cô đọc thêm một vài câu thơ,vẻ trân trọng.
- Thấy không ?Thật là lai láng hồn quê.Đọc xong,thèm về Việt Nam liền.
- Ừ,Ừ.Anh cũng cảm động và đang nhớ cây đa,bến cũ như em.
-Vậy th́ viết đi.Viết về quê hương.Chứ lăng mạn kiểu tây như anh.Khổ sở lắm !
- ....
- À này ! Sao anh không hỏi phép ai mà cứ lôi người đời vào truyện vậy ?
-....

Đúng là sao quả tạ chiếu tướng anh rồi.Thiện tai.Thiện tai !

Anh phải làm sao cho em vui ḷng với câu phàn nàn cũ kỹ này.Khổ lắm ! Nói măi.Đâu phải ḿnh em chê và xét sử anh đâu,em gái.
Anh nào biết cô dàn bà coi bộ rất đầm,tự nhiên,bạo dạn từ cách ăn nói,đùa bỡn như em lại thích đọc về nét đằm thắm của miền đất phù sa có những con kinh và quăng đường đê dưới bóng dừa.Anh chưa từng thấy em mặc áo bà ba.Anh chỉ thường thấy em mặc đầm trên sàn nhảy quay tít và nhiều khi em đă nhăn nhó,quay nh́n anh trốn trong cái góc tối với cái mắng đùa - '' Nhà quê.Ông giáo làng ra nhảy rock nè.Đi đâu cũng ngồi một đống.Chán ông quá! ''.

Ừ há ! Ông nhà quê hôm nay quả là tới số!Nhưng nghĩ lại.Em có lư quá chừng.Anh đang nghĩ đến lời bài hát của Lennon với Imagine thời hyppy phản chiến.Anh sống,suy nghĩ,hành động xa rời thực tại quá.Đâu phải ḿnh em chê trách anh đâu.
Kẻ nhiều mộng mơ như anh làm ǵ có chỗ đứng với thời đại công nghiệp.Làm việc.Suy Nghĩ.Ăn ưống và Chạy.Chạy cho đến khi tim ngừng và quỵ.

Nhưng dù sao.Anh cũng vui khi có được thêm người độc giả như em.Để anh thoát khỏi những viễn vông,viễn mộng của ḿnh.Biết đâu,lúc ngồi viết,anh sẽ biết ngừng lại,suy tưởng và biết soay sở đổi chiều gió ?

Vậy hả ? Chắc anh phải gác lại cái ư nghĩ viết về t́nh yêu và những cơn điên lăng mạn và '' lăng xẹt '' chẳng béo bổ cho ai cả.
Chịu khó chờ anh chỉnh lại cái nh́n về con đường gập ghềnh của riêng anh nhé.
Anh thèm được đổi hệ và làm đàn bà để yêu thêm h́nh ảnh nữ tính có thể có trong anh.Nghĩ sao ?


5. VIẾT GIỮA CƠN MƯA....



'' Đừng căi nhau nữa,đưa địa chỉ mail đây.Tôi se viết cho bạn ''
- Tớ không có nhiều th́ giờ đọc đâu.Bạn bè gởi đầy vào hộp thơ.Đọc không hết ! .

Không sao.Không sao.Bạn không có th́ giờ đọc th́ tôi viết một ḿnh.Những sáng sớm tĩnh lặng.Căn pḥng nhỏ yên b́nh.Ngồi đọc tin tức loanh quanh ở Net.Vài đoạn văn,vài câu thơ đâu đó.Giữ ḷng ḿnh thanh thản và hưởng những phút giây ḿnh thích.Như một cách sống một đời sống khác.Riêng rẻ !

Đọc và vẫn thèm viết.Buổi sáng.Trời mưa.Gió gào.Tiếng mưa gơ trên khuôn cửa reo vui.Tiếng dương cầm đến từ Bến Nhạc.Đang nghe
'' A Day without Rain ''.Thấy lạ không.Ngồi viết,nghe nhạc,nghe mưa và lời tựa bản nhạc chẳng ăn nhập ǵ với không gian....

Có sao đâu ? Đời sống cần có nhiều điều khác lạ .Một ngày 24 giờ.Đi làm,ăn ngủ,vui sướng,phiền muộn.Tôi chỉ có thế để vun đầy những tháng ngày trên quả đất.Tôi có nhữngđiều bạn không có và ngược lại.
Tôi có những bài thơ nho nhỏ pha ngọt đắng,những đoản văn chạy lang thang trên cánh đồng âm nhạc.Chừng ấy cũng đủ để ḿnh vui.

Mưa vẫn gơ đều trên mái nhà.Những ngón tay tôi không làm ra mưa bay để ướt đẫm những ḍng chữ này.Tiếng dương cầm nho nhỏ đang làm hồn tôi say khướt.Cám ơn âm nhạc,cám ơn văn chương đă giúp tôi được nhẹ nhàng sống.Thêm một buổi sáng,thêm một ngày.

Ngừng viết ở đây.Sẽ tắt máy,sẽ tạm biệt căn pḥng dưới mưa.
Mưa đứng sẵn bên ngoài,mưa sướt mướt dẫn đường tôi đi làm với ca từ
'' A Day with(out)Rain ''.......

đăng sơn.Fr ( ngày mưa )



6. VẪN ĐỌC VÀ ... VIẾT.


Buổi sáng thức dậy sớm.Trời mùa đông tối mờ.Những tiếng động nhỏ nhắc nhở sự sống:tiếng cửa mở ra pḥng bếp,những giọt cà phê chậm răi rơi,tiếng tí tách đồng hồ treo tường...Từng thứ ấy quen thuộc của mỗi ngày.
Mở Outlook Express.Không có một ḍng chữ trả lời.Những hẹn ḥ không thấy bến bờ trở lại.Đời sống này có vẻ khô cằn như những mùa màng hạn hán....Những cánh chim đă bỏ chốn cũ bay mất.Thời xưa,con người dùng bồ câu đưa thư.Bây giờ,điện thoại và điện thư đă thay thế đường chim bay.Chỉ cần vài nút bấm,vài con số,người ta có thể bắc nhịp cầu đến với nhau...

Những đứa trẻ thời hiện đại đă không c̣n viết thư cho nhau nữa.Chúng đua nhau mua và dùng những chiếc điện thoại di động kiểu mới nhất để viết cho nhau.Ở bến chờ Bus,cô gái nhỏ hí hoáy bấm liên tục vào phím máy.Chữ "cassette" đă được thay bằng "K7".Bonjour th́ biến dạng thành
BJ...
Người lớn nếu nh́n vào màn ảnh, chỉ việc lắc đầu,chóng mặt với cách dùng chữ kiểu mới với chi chít mẫu tự codage,mật ngữ .Cô cậu trẻ nhe răng cười với lời giải thích :'' Để tiết kiệm th́ giờ, tiền bạc cũng như để đơn giản vấn đề,chúng tôi chế biến ra cách viết SMS.Ta chỉ việc đọc theo phonotique và giải ngữ "

Trường học,thầy giáo và báo chí đă nhiều lần đề cập đến những thay đổi tai hại do việc dùng texto SMS biến thể trên.V́ dần rồi thế hệ
trẻ- v́ thói quen - sẽ không c̣n viết đúng chính tả và văn phạm nữa !

Lời giải thích của giới trẻ trên máy điện thoại và video di động khả dĩ có thể tạm chấp nhận,nhưng nếu dùng điện thư(email)để viết cho nhau,ta vẫn thấy những chữ viết kiểu ngắn gọn,mật ngữ th́ sao ?
Một bức thư t́nh gởi trên computer cho người yêu,ta có thể đọc thấy kiểu: " Cục cưng ơi ! A.Y.em "Chéri,J'TM bien "...Chấm chấm và chấm chấm......

Nghĩ lại,thấy tội nghiệp cho những người thiếu th́ giờ yêu nhau.H́nh như t́nh yêu là một nhu cầu không cần thiết nữa cho đời sống vội vă và máy móc này.H́nh như chữ t́nh yêu được thốt ra như cái thói quen mua bán một món hàng và ta cũng quen miệng trả gíá,nhất là khi ta lưng lững bước vào ranh giới nửa đời người.
- Tôi không c̣n trẻ nữa để c̣n biết rung động.Một bản t́nh ca,một ḍng thư t́nh chẳng c̣n giống như thời xưa.....
- Bây giờ,một khi đă trải đời,ta không c̣n nỗi vấn vương của thời mới lớn....

Vâng ! Th́ thế.Thực tế và đời sống theo những bon chen,thực tế cứng ngắc,phủ phàng đă giết lăng mạn,nhẹ nhàng và những dịu dàng cân thiết.
Có những người sáng tác trẻ đă không ngần ngại đặt tên cho những bài hát cái tên " Em không yêu anh nữa th́ thôi " hoặc "Chẳng cần nói Yêu" và các ca sĩ trẻ thời trang chỉ cần nhún nhẩy gào thét loạn cuồng với đoàn nhảy múa phụ diễn là xong.

Vâng ! Th́ thế.Show biz phải được đi theo thị hiếu văn minh của phong trào tiêu thụ.Con người không thể đi lùi bánh xe của sự tiến hóa.

Ngồi trong căn pḥng,nghe mưa gơ nhẹ trên mái nhà ( Mưa ,lại cơn mưa sáng sớm - Mưa ! Cả tuần lễ mưa ),tôi loanh quanh đọc lại Lời Ngỏ Sổ Tay của một vị chủ bút tạp chí nguyệt san ở USA.Tờ báo này phải chậm trễ ra hai tháng một lần với lời trần t́nh khốn khổ:

" Báo đến tay bạn đọc với hai tháng chậm trễ,v́ người phụ trách phải đi t́m và làm việc khác để tồn tại.Vừa biên tập,vừa viết bài,xin bài,liên nhạc nhà in,nhà sách kiểu " one-man show"....Nói chung,anh ta vừa dọn nhà vừa hốt rác,đă thấm mệt,không kham nổi sức nặng của sự sống c̣n một tờ báo.Chúng tôi chưa biết phải làm sao để giải quyết cái ách tắc này...."


Đọc xong.Ngậm ngùi cho sự tuyệt vọng cô đơn của người cầm bút,làm báo.Đọc xong,ngán ngẩm tự hỏi ḿnh : Viết để làm ǵ ? Viết cho Ai ?
Từng dấu hỏi đă vang vọng trong những đêm khuya,ngồi một ḿnh.Hàng chữ,trang sách im ỉm như đáy hồn và dịa ngục tối.Nỗi tuyệt vọng và cô đơn của người viết được xem như đáy sâu thẳm.Kêu th́ cứ kêu.Tiếng dội vọng lan ṿng thinh không và có ai nghe ?


7. VIẾT CHO những CÂY VIẾT !


Bàn tay thoăn thơắt chạy trên mẫu giấy,những ngón tay đẹp nhả ḍng chữ cũng rất đẹp chợt ngừng lại.Chao ôi ! Nụ cười xinh nở như đóa hoa hồng trong ánh mắt. " Tôi có thể giúp ông điều chi ? "
Tôi cũng cười đáp trả :
" Rất nhiều điều.Tôi muốn verser những tấm chi phiếu này "
" Rất sẵn ḷng "

Bàn tay,ngón tay lại nhả hoa trên những mẫu giấy nhỏ,những con số hàng dọc,hàng ngang bữa nay thấy dễ thương và không khô khan như mọi ngày.
" Cô có chữ viết rất đẹp.Tuyệt hảo ! "
Tôi buột miệng khen và được nhận thêm một nụ cười rạng rỡ :
" Cám ơn.Ông đă quá khen. "

Những ngón tay h́nh như bối rối chạy nhẹ qua một kẻ gạch.
" Oh ! oh! Xin cô đừng viết sai những con số,tôi sẽ kẹt lắm "
" Ông đừng lo.Bữa nay tôi vui vẻ nên làm việc nhanh nhẹn lắm "
Cô tiếp ngân nhà bưu điện vừa gơ phím máy điện toán vừa trả lời với giọng nói như chim hót.Cây viết màu vàng nằm dài cạnh bàn tay búp măng đẹp và ngoan dịu dàng như tranh vẽ.

Gửi thêm vài phong b́ thư,tôi cám ơn và tặng thêm cho cô một lời khen chót " Sự vui vẻ,tử tế sẽ giúp cô có một ngày đẹp và thoải mái.
H́nh như tôi đă thấy cô lần nào trên TV.Phải không ? "
Cô nàng ngọ nguậy bàn tay trên màu vàng của cây viết.Mở to mắt :
" Vous êtez vraiment un flatteur.Mon dieu ! "
(Trời đất ơi ! Ông đúng là một người hay nịnh.)

Mấy cô đồng nghiệp ở quày bên cạnh cũng phá ra cười.Ai nấy đều vui vẻ với cái không khí tươi trẻ làm tôi lâng lâng hạnh phúc.Để thử lửa với cách tạo niềm vui và niềm hạnh phúc nho nhỏ bao quanh,tôi hỏi xin cây viết màu vàng làm quà cho ḿnh như một bằng chứng hạnh phúc.
Bàn tay mềm mại ấy đưa cho tôi cây viết với lời dặn.
" Cấm ông làm mất đấy nhé "
Tôi gật đầu,ngoan ngoăn nghe lời và chào từ giă với ư nghĩ nhẹ nhàng :" Tôi sẽ dùng cây viết này như một công cụ tạo hạnh phúc.Mỗi ngày viết một ḍng chữ ngắn.Viết về những điều vui,viết về niềm hy vọng,viết về những thứ t́nh cảm đẹp đẽ xuất phát từ trái tim của người cho người.Sẽ viết về những sự chia sẻ vui buồn của mối chân t́nh tự phát sinh từ những điều giản dị nhất của đời sống.

Cây viết chỉ là một món đồ vô tri giác,nhưng nếu dùng nó với những ư nghĩ thiện lành nhất để viết một bức thư an ủi bạn bè,người thân th́ nó sẽ là một trong những món vật quư giá nhất của tâm trí loài người.
Những ḍng chữ nắn nót trên thiệp chúc giáng sinh hay dịp đầu năm mới.Bạn sẽ dùng cây viết , sẽ viết hay đă viết ra sao ?

Cái chủ đề " Viết cho ai và Viết ǵ ? " có cần đặt ra ở đây không nhỉ ? Chúc bạn yêu viết và viết với tất cả tâm hồn của ḿnh.
Hẹn bài viết tới.Nhé.

đ ăng s ơn.Fr

( c̣n tiếp ...)



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1  2  3  4  5  6 7  8  9  10  11  12  13  14  15  16  17  18  19 Next Page Xem tat ca - Xem Tung trang  

 ndangsonfr
 member

 REF: 601368
 05/27/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




VIẾT VĂN HAY LÀM THƠ ?




Đọc được ỏ Đặc Trưng.net có một bài phỏng vấn nhà thơ Hoàng xuân Sơn rất hay.Khi được nhà văn nữ Lê Quỳnh Mai hỏi về việc viết văn hay làm thơ,ông trả lời một cách rất đơn giản .


Làm thơ ,với ông,coi bộ dễ dàng hơn v́ viết văn th́ vất vả lắm ! Phải nặng đầu,nặng óc v́ theo ông th́ phải có một sức sống mănh liệt và có tài năng sáng tạo phi thường và ông chọn thơ v́ đó như là
tiếng nói của kẻ lười biếng,một cánh cửa của một phần đời... "


Sau đó,ông mở lời tâm sự về quan niệm làm thơ và sự sáng tạo.Ông cho rằng ông không có cái biệt tài để viết văn và " nghề Thơ " chỉ có cái vẻ hào nhoáng bề ngoài.Thơ ,vói ông chỉ là một phương tiện tâm sự và không rao truyền một thứ ngôn ngữ nào to tát.


Rồi nhà thơ tiếp lời với câu hỏi :
" Chung t́nh,trong đời sống lứa đôi là một đức tính tốt,nhưng trong sáng tạo văn chương,chung t́nh có phải là một trở lực không ? "


Đọc xong bài phỏng vấn để hiểu rơ cách ăn nói và quan niệm về sáng tạo cũng như cách bày tỏ t́nh thân với bạn bè và những người cùng viết lách,tôi cảm thấy có sự gần gũi và cảm phục ông về đức tính khiêm nhường.

Vậy mới biết,Có tài,có danh mà vẫn không làm ḿnh mất đi ḿnh từ những điều đă viết.

Nh́n quanh ,nh́n lại th́ thấy đă có biết bao ê chề đến từ những kẻ mệnh danh là Văn Thi Sĩ,rất văn hoa,tao nhă và bóng bẩy khi viết,nhưng một khi trở về vói con người thật của ḿnh th́ lại khác hoàn toàn.

Ngẫm nghĩ th́ thấy và hiểu rằng : Văn chương có một trọng trách.Thật đó và Ảo cũng đó.Văn có tải đưọc đạo hay không th́ chỉ có người viết có ḷng thành tâm mới hiểu được.




đăng sơn.fr


( Viết sau khi đọc bài : Phỏng vấn nhà Thơ Hoàng Xuân Sơn của Lê Quỳnh Mai < dactrung.net < )




 

 ndangsonfr
 member

 REF: 601875
 05/29/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




VIẾT THÊM ĐIỀU G̀ ?
Saturday, May 21, 2011 9:49 AM ( #35 )






NHÂN CHỨNG.



Ngày gần cuối tuần.

Hẹn người này,người kia ở nhiều điểm hẹn,nhưng điểm
hẹn cuối cùng để có thể gặp nhau là căn lầu ở giữa phố.Nhóm người họp nhau ở nhà vợ chồng Du chỉ vỏn vẹn dăm ba người : Ông bạn già,Bs về hưu,vợ chồng cô em gái và người bạn đời,nạn nhân, của tôi.

Cuộc nói chuyện thân mật được bắt nguồn từ một bài viết về cha tôi mang tên : " Viết Để Nhớ Đến Cha ". Và lẽ tự nhiên là tôi trở thành một nhân vật đứng trước vành móng ngựa ở phiên ṭa của bạn bè và người thân.

Tôi phải ngồi lắng nghe và tôi phải nói để viện dẫn một vài vấn đề.
Vấn đề đến từ tôi khi hành xử trước đời sống vật chất và tinh thần. Cái
‘’ Tôi ‘’ một ḿnh đă khiêu khích để những cái Tôi khác phản ứng theo kiểu Parler,c’est vivre – Nói là Sống !


Anh bạn Du nói :
- Ông là một thằng khó chơi và rất rắc rối ! Ông có tội độc tài,hung hăn trưóc nhiều vấn đề…..

- Sao bồ biết ?

Du cười nhè nhẹ :
- Đọc mấy bài viết th́ biết chứ sao ?


Tôi thừ người ,trố mắt ngạc nhiên đến độ không tưởng.Vậy sao ?! Tôi đă quá chủ quan khi nghĩ thằng bạn ḿnh nghiêng nặng về khoa học với cái nghề dược thấy Hắn khô khan như khúc gỗ th́ đọc những bài ḿnh viết để làm ǵ ? Và tôi đă cho rằng hắn viết thư mail cho bạn cũng khô cứng như đá với chỉ vài dấu phẩy,dấu chấm !

Tôi nh́n hắn rất lâu và thử t́m hiểu bạn qua câu hỏi :

- Bạn đọc về cái ǵ khi tôi viết ?

- Đễ hiểu cái áp đặt ư nghĩ của ông và hiểu rằng ông đă không sống ḥa đồng với bạn bè. Ông chỉ thích sống một ḿnh với ông.Nhất thể và khó chơi !

Tôi nghĩ rằng Du nói đúng và tôi cảm động khi bạn đă bỏ th́ giờ để đọc và phân tích nội tâm của người viết.


Ông bạn già tên Tuy rời bài ‘’ Viết để nhớ đến Cha ‘’,trở lại bàn ăn,nh́n tôi và ông nói :
- Anh nghĩ em đă sống theo một khuôn mẫu áp chế và em sẽ rập khuôn theo h́nh tượng của cha ḿnh.Cái tôi của em quá lớn.Chú mày hăy đậy bớt nắp cái
‘’ tôi ‘’ lại để có thể dung ḥa với ư nghĩ của người khác.

Cô em gái xen vào :
- Anh ấy chỉ có thể sống một ḿnh trong cơi hoang vắng !

Cả bọn đều tán thành lời cô em làm tôi sợ !

Tôi sợ là điều dĩ nhiên dù đă cố gắng đùa bỡn :
- Chừng 10 năm nữa anh sẽ đi tu.

- ..

Cả bọn ồn nháo lên như cái chợ vỡ :

- Khi đi tu,cấm mang theo computer để viết.Phải giữ ḷng thanh tịnh ở chỗ tịch mịch.Cấm làm thơ ca tụng t́nh yêu.Cấm bén măng chuyện trần gian.

- Tu hú th́ có.Ḷng gian tà đầy xác thịt.Tâm không tịnh th́ tu thế nào được ?

Ông bạn già cười ha hả :
- Không cho nó viết lách,nó chỉ héo khô mà chết !

Bà bạn đời đổi giọng nghiêm nghị :
- Suy nghĩ như ông ấy chỉ làm ngựi khác khó sống chung.Thế nào rồi cũng cô độc !

Phiên ṭa kiểu thân mật này làm tôi đỏ mặt sượng sùng trong với cảm giác vừa vui ,vừa cáu.

Làm sao ta thấy ta rơ ràng bằng người ngoài với cái nh́n và sự suy nghĩ riêng tư của họ ? Họ thấy tôi lẻ loi,không chịu nhập bầy giữa những đám tiệc với bạn bè,tôi có tật hay bỏ ra ngoài đi dạo một ḿnh khi muốn tránh những cuộc nói chuyện làm nhàm vô bổ…Họ thấy tôi uốn nắn lề lối với những đứa con và thấy tôi quên rằng : "Ḿnh và con cái là những bản thể khác biệt.Lề lối quân kỷ của cha ông th́ làm sao bắt con cái phải giống như ḿnh để chấp nhận ? "


Ông làm sao bắt buộc được mọi người phải suy nghĩ và sống như ông ?
Ông rút ḿnh trong cái vỏ nội tâm và ông đă phạm lỗi hung hăng trong cách lư luận của ông ! Ông đă …Ông đă….

Ừ, ừ…Dạ ,dạ trước nhũng lời chỉ trích. Đành trả lời trong một phạm vi rất giới hạn. Đành cười cười khi không c̣n lời lẽ nào hay hơn để phân trần.


Đành thế vậy . C̣n phải học thêm mà.Học thêm ǵ ở một khoảng đời ? Học dằn xuống cơn nóng giận bốc lửa.Học cách nói dịu dàng để t́m được vài thỏa ước với người ,với ḿnh.Học cách trầm ḷng để suy nghĩ một cách trung dung,và để có thể viết….

Viết ǵ ? Viết để làm ǵ ?

Để kể chuyện ḷng,chuyện đời hay để cao ngạo,khoe khoang,hợm hỉnh với cái tôi đáng ghét, đáng xử bắn ?

Viết để làm đẹp ḷng hết thảy mọi người ? Hay viết để châm biếm đời và chua cay với cái tôi của ḿnh ?

Rắc rối để làm chi ?

H́nh phạt và phần thưởng dành cho kẻ viết là điều ǵ ?
– Sung sướng,thoải mái hơn hay là chỉ gây phiền năo ? Đời chưa đủ gây cấn ,phức tạp hay sao mà lại chuốc thêm oái oăm vào người ?

Cái tôi một ḿnh và những cái tôi khác ơi !
Có thể nào ngừng nói về cái tôi rất tệ hại của ḿnh để chỉ viết để ca tụng cuộc đời và thấy đời đẹp như hoa ?


Nghĩ lại ,thấy tội nghiệp cho những người đă dằn vặt với nội tâm khi viết.

Viết để làm ǵ ? Và khi nào th́ nên ngừng viết ?
Vĩnh viễn .



đăng sơn .fr
- Viết giữa đêm như một cách xưng tội.
….. à vous,mes amis.Et à toi,femme de ma vie.







 

 ndangsonfr
 member

 REF: 604043
 06/16/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




VIẾT ĐỂ M̀NH ĐƯỢC LÀ M̀NH !



Trời sắp vào hạ.Nắng ấm trải dài trên phố.
Hai thằng hẹn nhau ngoài quán,chọn cái hàng hiên và chỗ ngồi tốt để ngắm thiên hạ và nói chuyện.Chuyện ǵ ?

Sau ngụm bia lạnh,thằng bạn kư giả chuyên nghề viết Nhảm và ‘’ đánh đấm ‘’ mở màn :

- Hôm nọ rảnh,tao vào net thấy mày đang bị thiên hạ chửi rủa..hahahaha !
- Mày không thông cảm,bênh vực.Sao cười ?!

Thằng bạn xoe xoe bộ râu mép.Cái mặt đểu,cặp mắt nghênh nghênh coi đểu hơn ngày thường.
- Tại sao phải nhảy vào binh mày ?.Có làm th́ có chịu. Đă bảo rồi.Phải bắt chước tao khi viết,lấy nhiều cái tên để lách và né.Và nên nhớ : Chỉ viết về cái thiên hạ thích.

- Tao không phải là mày.Viết ǵ ?

Hắn nhún vai
- Mày ngây thơ bỏ mẹ ! Ở đời này có hai thứ chính : Tiền và Sex ! Ở đó mà Tư với Tưởng.Hứ !

Hắn chép miệng,nói một mạch,như sợ tôi xen vào họng :

- Hồi ấy,ngày mới ra trường,tao ngu và ngây ngô giống y hệt mày.Tao đă lư tưởng hóa đời sống theo cái đẹp và thiện tâm..ha ha ha !
Tao viết đầy ở các tờ báo loại đàng hoàng,lễ phép.Tờ nào cũng dăy tay chân ,ngáp ngáp chết yểu,tao hăi quá,bỏ nghề viết văn,viết tiểu thuyết và bỏ làm thơ t́nh loại nhảm nhí con cóc chết.Tao nhảy theo mấy tờ báo,tạp chí…. loại đánh đấm,trash ( rác ruởi ).Tao lấy một lúc mấy cái tên và thay đổi tên hiệu liên tục.Bạ đâu viết đó.Chủ báo thấy độc giả thích chuyện people,thích đọc sex đặt hàng,tao viết ngay.Tà tà như thế,tao vừa hưởng vừa khoái .Nhàn.Hiểu không ?
Thằng nào đập tao,chửi tao trên báo,tao đổi tên , đổi họ thẳng tay đập lại. Được không ?


Đuợc ở chỗ nào ?

Hắn là hắn,tôi là tôi.Hai công việc làm không giống nhau.Cách đấm đá với cuộc đời Ảo và Thật không giống nhau.

Tôi thấy chán nản,tỏ ư muốn dứt câu chuyện.

Hắn không buông tha.Thằng này có tính lỳ !
- Eh ! Bạn có biết tại sao bị người ta ghét cay đắng khi đọc bài của bạn không ? Văn xuôi ḱa.Thơ của mày nhảm lắm,tao không thèm đọc.

Tôi đón cái nh́n sâu,thẳng của đôi mắt hắn để t́m câu
trả lời thật nhất.Tṛng mắt đục và có dấu hiệu mệt mỏi v́ công việc và bị đời vật không để lộ ư nghĩ..

Hắn rỉ rả :
- Sao không trả lời ?! Bí à ?

Tôi quay đi.Nhâm nhi ly cà phê,thấy cà phê đắng hơn mọi ngày.

Nghĩ ǵ ? Viết thêm điều ǵ ?




đăng sơn.fr



 

 chukimf7
 member

 REF: 604050
 06/16/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Bạn Sơn đăng lại bài đă post làm ǵ? Cạn vốn rồi à? Nhớ chú ư đến chính tả.

 

 ndangsonfr
 member

 REF: 604056
 06/16/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai











< Tự trả lời.

Cứ để thời gian và hoàn cảnh sống chung quanh cho ḿnh câu trả lời.
Tạm thời th́ cứ viết.Dù chỉ viết vài ḍng khi ngồi nghe nhạc.

Vậy đi.

Nđs.



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 605604
 07/03/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



CÓ THỂ GỌI LÀ MỘT CHÚT CHIA SẺ.





Thấy ḿnh tệ và ít kiên nhẫn khi muốn viết và đeo đuổi kiên tŕ để viết một truyện dài ! Đă bao lần cái hứng khởi kéo đến,thấy ḿnh hăm hở lắm ,hăm hở sắp xếp cốt truyện ,bố cục,nhân vật để dựng truyện. Thế mà viết được vài chương rồi lại để đó.

Mỏi mắt,mỏi lưng,mỏi cổ rồi chăng ? Nghĩ vậy mới thấy phục các tay viết với một tinh thần và sự kiên tŕ dẻo dai của họ.Mà thôi ! Cứ cho là ḿnh đang mệt,đang lười đi.Đă thế th́ tạm ngừng viết,mở các trang viết của người bạn viết,vớ được một bài viết mang tựa đề " Tản Mạn Tuổi Già ".Đọc xong th́ cái đầu nổi cơn ghiền,những ngón tay lại t́m bàn phím và viết cho bạn :


" ....Chiều chủ nhật.Được rảnh rỗi,dạo net và tiện đường ghé thăm trang viết của anh.

Viết để làm ǵ ? Tại sao viết ? .. Vài câu hỏi có lúc đă đến với tôi như thế.Cũng như anh,tôi thèm viết khi có đôi điều để viết và viết như một cách tâm sự,trải ḷng.Người viết sống tận cùng trong những suy nghĩ của hắn,khi viết,hắn trực diện với hắn qua những trăn trở suy tư.

Ngựi ta nói :" Viết cũng là một cách nói ". - Thay v́ nói,tôi xin chọn cách viết.H́nh thức nói này trải dài trên mặt giấy hoặc trên màn ảnh.Lời nói bay mất,c̣n chữ nghĩa th́ ở lại ( Người xưa hay doạ : " Bút sa gà chết " ) .Nghe doạ như thế mà sợ.Đă làm con người th́ ḿnh phải sợ nhiều thứ lắm : Sợ đói,sợ khát,sợ già,sợ đau,sợ cô đơn,sợ chết... ( Trước khi già và ...chết th́ đă lợi dụng cái tuổi loạn để yêu nhau ra rít..Đến khi lấy vợ rồi th́ thỉnh thoảng lại đâm ra trở chứng sợ vợ .. ! )


Thú thật là tôi đă " sợ " rất nhiều thứ sau khi đă mê thích quá nhiều thứ ở cơi đời ô trọc này.
Và hôm nay,đọc lại bài viết về tuổi già của anh - tôi hoảng sợ quá..Ôi ! Thời gian chẳng bao giờ ngừng lại.Thời gian và những cặp chân chạy như ma đuổi của nó.Bởi thế,tôi đă nghĩ được một cách duy nhất theo kiểu của tôi để tŕ kéo,chiến đấu và kháng cự lại với thời gian bằng cách viết.

Viết để giữ lại một trí nhớ.Viết để sống với ḿnh và viết cũng là một cách thức để tồn tại và để có thể sống thêm một đời sống khác ngoài những chuyện b́nh thường như ăn uống, ngủ nghỉ ,đi cày trả nợ cơm áo....


Xin được viết và đọc như một sự chia sẻ.

Có được như vậy không - Hỡi người bạn viết của tôi ? "






đăng sơn.fr









 

 ndangsonfr
 member

 REF: 607221
 07/25/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai






NGỮ THUẬT !



Đầu tựa tuyển tập truyện ngắn mang tên : Đêm Rồi Cũng Đi Qua phát hành năm 1986 của nhà văn nữ Nguyễn Thị Ngọc Nhung có lời dẫn của Mai Thảo,một nhà văn của những " Đêm Màu Hồng " mà tôi hằng yêu thích.

Ông viết và theo cách viết của ông như một hăm hở quá lời và đă viết như một sự nghịch ngợm cùng chữ nghĩa :

... " Ở ngoài mọi h́nh thái trí nhớ ngắn tầm đốt cho chúng những trầm hương thương nhớ không nguôi những đất trời đă mất,trí nhớ và cơi viết NTN Nhung là một mũi tên vàng ư thức tỉnh táo bắn thẳng nó đến những tầng đầu tầng hai địa ngục.Tới những nơi chốn tối thẳm,đêm ngày không phân định,đường đi là tuyệt lộ phương hướng là mê cùng và sinh tử liền cành ...

Tới đời sống,đời sống không chở nó trên một song loan.Tới sự thật ,sự thật hiện nguyên h́nh thảm kịch và không chịu che dấu nó dưới một hoa lá ngụy trang hoặc bằng một liều thuốc an thần nào hết...


.... Đọc Nguyễn thị Ngọc Nhung,lúc tôi thấy truyện của nhà văn nữ này là một dựng đặt,lúc lại thấy nó là một có thật.Một nhà văn Tây phương mà tôi quên tên ,đă giải thích về tác phẩm của ḿnh : " Đây là sự thật một trăm phần trăm bởi được xây dựng hoàn toàn bằng tưởng tượng. "...

...
Đọc đi,đọc lại những đoạn viết ở trên.ngồi yên,không động đậy,thử khởi động trí năo,tôi,có khi ,không hiểu rơ những điều Mai Thảo cần diễn đạt. Thế nào là " một mũi tên vàng ư thức tỉnh táo bắn thẳng nó tới những tầng đầu,tầng hai địa ngục ( ? ) Và : ..Tới đời sống.Đời sống không chở nó trên một SONG LOAN ( ? )

Không có cuốn tự điển Việt Nam dưới mắt,tôi không thể nào hiểu được danh từ " song loan " ! Chữ lạ quá ! Phải chăng khi viết để diễn giải tâm trạng và cho một khẳng định trước một phong cách viết của nhà văn nữ ấy,ông thầy viết của tôi đă viết trong nỗi cảm hứng mê hoặc kỳ dị đó ?



Đành rằng, viết để diễn đạt một đôi điều về tâm thức th́ lắm khi người viết phải phóng ḿnh để thoát ra khỏi cái tôi của ḿnh.Cái Tôi của ḿnh là cái ǵ ? Có phải là một tập tục suy nghĩ dă hằn sâu vào tư tưởng riêng,rất riêng ?

Nói theo một nghĩa khác để đơn giản hóa vấn đề th́ nhà văn,người viết là người kể về một hoặc những câu chuyện đời và hắn dựa vào một trong những phần có thật ở đời một khi đă cắt xén hoặc thêm thắt vào những hư cấu để dựng truyện.

Vấn đề viết theo kiểu nặng nhẹ,sâu lắng,khó hiểu hoặc rất nông cạn th́ c̣n tùy thuộc vào mức độ suy nghĩ,bằng chính tâm thức của nguời viết.
Hắn,người cầm bút trong cái bóng tối đơn độc của sự riêng tư đă dựa vào một kinh nghiệm sống của bản thân như thế nào để có thể viết ?
Có cần phải thật gian nan và đau khổ đến tận cùng để có thể viết ? Và nỗi hạnh phúc hoan lạc th́ phải có đến một mức độ nào để cảm nhận và buông được con chữ trên trang giấy hoặc phím chữ,màn h́nh ?

Về phía người đọc,họ cảm nhận được điều ǵ khi tạm rời bỏ được cái " tôi " hàng ngày của ḿnh một khi thử ḥa nhập vào cơi viết của tác giả ?


Loay hoay một lúc trước vài sự suy nghĩ riêng tư.Tôi thấy ḿnh không cần đặt thêm câu hỏi nào khác nữa.Tôi dùng th́ giờ,mở trang sách.Tôi quên đi cái riêng của ḿnh để sống một đời sống khác.Bằng ư nghĩ của chữ.





đăng sơn.fr


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 607375
 07/26/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




SỚM Ở BÀN VIẾT.




Buổi sáng sớm .

Rất yên tĩnh khi dậy sớm ! Vườn cây chưa thức dậy.Những chú sóc không thấy đâu trong bóng tối..Tất cả đều yên tĩnh.

Yên như một bức thư không bỏ dấu.
Yên như một ngày mưa bụi có thể đến ở lưng chừng mùa hè đầy hơi nước....

Ḷng ḿnh cũng rất yên tĩnh.H́nh như nỗi lặng thinh lúc nào cũng cần thiết. Cửa văn pḥng mở.Ngồi vào bàn giấy.Phím chữ nằm sẵn.Những câu viết chờ đợi.

Có một cái thư của bạn.Cô nhỏ hỏi :

'' Chừng nào sẽ viết tiếp truyện dài " Trong Ṿng Tay của Người Dưng " ?

" Có muốn kể lại trong truyện về một chuyện t́nh ở một miền đất xa không ?


< Câu hỏi này đă nghe được nhiều lần.Đă có lần ,một cô bé khác cũng đă hỏi :

" Có muốn kể lại và phóng tác một chuyện t́nh của một cô nhỏ tên là Gấu và anh chàng đó không ? "




Muốn và không muốn v́ nhiều lẽ. : Người dựng truyện tiểu thuyết cần phải có óc tưởng tượng - Khi nào bị bí th́ hắn sẽ dựa vào một vài mẩu chuyện có thật ngoài đời để ghép vào truyện và viết tiếp....

Hiện thời th́ hắn chưa bị bí.Trong truyện của hắn vẫn có một mối t́nh,một góc đường,những bóng sáng và tối của những nơi chốn.
Truyện của hắn đang có những người có cái tên gọi là Người dưng ( Dễ hiểu lắm ! Ai cũng đều là người dưng với nhau khi chưa quen và biết yêu nhau ! )


...

Buổi sáng đầy sương.
Viết tạm vài hàng ngắn.Phải ngừng viết v́ chuyện đời đang chờ ngoài cổng chính.Truyện ở trên màn h́nh và trang giấy sẽ tính sau.



đăng sơn.fr


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 607714
 08/01/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





TẢN MẠN CHUYỆN ĐỜI





" Sans eux,j'aurais été une histoire bien différente "
- Không có họ,có lẽ câu chuyện của tôi đă đổi khác -

Đó là câu chấm dứt ở trang cuối có lời cám ơn tất cả những người đă có ḷng giúp tác giả Rachel Naomi Remen hoàn thành quyển sách mang tựa đề " Sagesse au coin du feu " ( tựa nguyên tác bằng anh ngữ : Kitchen Table Wisdow ) Tạm dịch là Chuyện Bên Bếp Lửa.

Bà bác sĩ Rachel Remen cũng là một giảng sư của trường đại học Stanfort ở California.Bà viết sách để kể lại những câu chuyện đời,những chuyện liên quan đến cách điều trị cho các bệnh nhân.Với cách hành văn sáng sủa và nhân hậu cũng như sự khiêm tốn,qua 80 mẫu chuyện,bà đă mang đến cho người đọc những suy nghĩ và nhận xét về cuộc sống và thân phận của con người.

Trong số những độc giả của bà,có vị bác sĩ năo bộ và tâm thần tên là David Servan Schreiber và ông đă viết lời tựa cho quyển sách này.
Sách đề cập về những đời sống.Trong đời sống ấy có tôi - một người đọc - Đọc xong quyển sách đến trang cuối có lời cám ơn của tác giả,tôi thấy ḷng dâng lên một niềm xúc cảm.

5 giờ sáng. Trong cái góc bếp yên tịnh của ḿnh,tôi đă quên hết những cuốn sách đă và đang đọc. Quên 4 quyển sách " xám đen " đang kể chuyện về đời tư,phong cách và cách thức chính trị của Dominique Strauss-Kahn,một nhân vật chính khách hạng gộc của Pháp,ông ta đang bị tai tiếng trong vụ cưỡng dâm cô bồi pḥng ở cái khách sạn bên Nữu Ước.Tôi muốn quên quyển sách viết về 3090 ngày bị cầm tù của một cô bé người Áo quốc,tôi càng muốn quên cả những đầu sách và những trang viết đă làm tôi bần thần nhức đầu, bể óc của Linda Lê;một tay viết nữ của Pháp mà tôi không mấy ưa thích v́ những ư tưởng hoang rồ từ cách viết và cách dựng truyện của bà....

Năo bộ của con người đă có và cũng không có cái giới hạn để thu nhận và học hỏi về những điều không cần thu nhập.
Khi muốn viết,ta cần phải đọc,và điều cần nhất,tôi nghĩ theo một cách riêng, là phải chọn điều để đọc.


Trong mấy ngày qua,tôi đă đọc ở đây đó các nguồn tin đăng tải về cái chết của một cựu tướng và là phó tổng thống của miền Nam đất Việt.Đọc để biết,để hiểu thêm về con người và t́nh cảnh của một vị làm lớn và đă không định được vị thế và cách giữ liêm sĩ của một con người có ḷng tự trọng .

Tôi đọc cả bài điếu văn của cô con gái đang nổi tiếng trên sân khấu vidéo ca nhạc kịch.Chẳng hiểu là do chính cô ta viết hay không ? Tôi đọc :


" ....Đôi khi hoang mang v́ thấy có một số người chống đối bố, chúng con hỏi, th́ bố giảng giải tường tận cho chúng con…, và chúng con lại thấy rất hănh diện về lư tưởng, về ḷng yêu nước cũng như tinh thần khởi bước ḥa giải dân tộc của bố...."


".... Người đời có thể chê bố quá thẳng thắn, ruột ngựa, không có thủ đoạn hay : “non jeu”. Nhưng không ai dám nói bố không yêu nước, và với chúng con, như thế là đủ.
Bố đă hoàn tất sứ mạng của ḿnh trên cơi tạm này rồi. Đă măn hạn kỳ, xin bố hăy buông thả và thanh thản ra đi, với ḷng b́nh an, với tâm tự toại..."


Sau đó,trên các bàn tiệc đây đó,người ta bàn tán nhiều và chỉ trích về những sự luồn cúi ,trở cờ của ông tướng.Có người đề nghị tôi viết một bài về lá thư điếu văn của cái cô con gái cưng ấy.
( Với bản tính thận trọng,tôi cũng đọc được lời phân trần của cô con gái.Nàng nhắn trên mạng là lá thư thuộc loại văn học nghệ thuật ấy không phải do nàng " sáng tác !" )

Đành thừ người ngẫm nghĩ tàm tạm cái câu : Cọp chết để da,người chết để tiếng "



....


5 giờ 30 sáng mùa hạ.
Tôi thấy ḿnh nên dùng th́ giờ để chậm răi đọc lại những câu chuyện đă kể trong sách của bà Rachel Remen ,thấy có ích lợi hơn là chạm phải những cái dấm dớ,ởm ờ của bao nhiêu chuyện đời đang bao quanh.
362 trang sách của bà bác sĩ nhân ái vẫn có thể làm con người ấm ḷng và có thể tin tưởng hơn về cái gọi là lương tâm chức nghiệp và mối lương tri của con người.

Vậy thôi.



đăng sơn.fr


Pour tous ceux qui n'ont jamais raconté leur histoire


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 608837
 08/12/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai






VIẾT CHO NHỮNG T̀NH BẠN MỚI và CŨ







______________________________________________________





Những ngày gần đây có đầy những bản tin tồi tệ.Muốn tránh cũng không thể nào tránh được.Mở radio nghe nhạc,đến giờ tin tức,radio loan báo chuyện bạo động,đập phá ở Anh Quốc,chuyện dân xuống đường biểu t́nh bị thảm hại ở các xứ thiếu quyền dân chủ,chuyện thị trường kinh tế,tài chánh khủng hoảng nặng nề..Chuyện và chuyện....

Tôi có vài lư do để biết ái ngại và sợ.Biết ḿnh không phải là người máy.Biết ḿnh đang chịu những áp lực của công việc làm và đời sống đang đè nặng.

Cô bạn nhỏ của tôi cảnh cáo :

- Em đang lo cho anh !

- Lo ǵ ?

- Tại đọc thấy những bài anh đă viết.Nhất là về cái công việc mà anh đang làm. Không khéo,có ngày anh bị tưng tưng theo.

- Yên tâm ! Anh liệu được.


Nói thế cho oai thôi.Tôi liệu được cái ǵ ?
Tôi có liệu được khi nghe,khi đọc thấy những bản tin về thiên tai,động đất hoặc chuyện cả ngàn cánh chim đang bay trên trời bị găy cách rơi ṭm xuống đất,chuyện những bờ biển,những con sông đang bị ô nhiễm gây ra nạn chết ngộp cá... ( ? )


Bạn tôi nói : " Tớ tống nhiều thằng tội phạm vào nhà thương dưỡng trí để trị liệu và sau đó ra toà.Vừa rồi,có gă tài xế xe bus,đang lái xe,bỏ ào xuống đường chạy nhong nhong và la hét ầm ĩ.Hắn bị stress nặng...

Tôi ngồi nghe.Và yên lặng.Nghĩ đến nhiều điều.


Ư nghĩ của con người cần có vài khoảng trống để yên lắng trong một trạng thái nghỉ ngơi.Biết thế và tôi t́m cách nghỉ hè trong cái đầu của ḿnh.


Thí dụ như đọc một đoạn truyện ngắn của nhà văn mà ḿnh yêu thích.Ông ta hay viết về những cái nhí nhảnh ngây thơ ,vui vẻ của những nhân vật hay xưng Em và Ông.

- Ông đi đâu vậy,ông ?

- Đi thăm em,Bộ không thấy sao mà hỏi ? Kỳ !

- Ông kỳ cục.Cứ ghẹo em hoài á !


Những mẫu đối thoại nhỏ,ngắn như thế làm tôi buồn cười.Và từ đó,với những người bạn viết nữ khi đă có ḷng viết hỏi thăm tôi,tôi gọi họ là Nhỏ,là Bé,là Nhóc theo cái kiểu riêng của tôi ,bất kể họ ở ngương tuổi ǵ.Với tôi,trang chữ và những câu chữ không bao giờ có tuổi.Chữ đến từ tâm hồn và chữ không cần đếm tuổi tác.

Một cô bạn gửi cho tôi vài hàng chữ nhỏ sau một thời gian đọc những ǵ tôi đă viết.Cô nói :

... " Khong viet thu ,nhung ngay nao cung doc bai cua anh,
va con treu gheo anh hihihi.....

Tu nhien gheo duoc
anh xong o bai viet do,nho di ngu cu cuoi hoai vi nho biet
anh dau co gian Nho ,chi ki dau thoi nen vao giuong
nho dap chan kin mit,hihi..... "


Chữ viết thư ở thời đại mới là như thế - Khỏi cần bỏ dấu,muốn hiểu sao th́ hiểu..Chữ c̣n có cả tiếng cười hihihi đă giúp tôi quên tàm tạm những điều làm ḿnh ưu tư lo lắng trong cuộc sống.

Có những người bạn viết đă giao lưu từ lâu với nhau qua những bài vở mà chẳng bao giờ chạm mặt nhau ở đời thường.Vui vẻ,thân ái từ khoảng cách.Tôi cấm tôi gọi họ là những người bạn ẢO.V́ tôi ghét cay ghét đắng chữ Ảo.

T́nh bạn sẽ chẳng bao giờ bền vững nếu cứ ảo h́nh,ảo dạng và không có sự chân thật.Cái quan niệm lỗi thời này đă theo tôi từ những ngày c̣n áo trắng chưa biết mùi đời.Và tôi tự bắt ḿnh giữ lại điều ḿnh mong muốn trong t́nh bạn hữu dù cho bằng cách này hay cách khác.


Ở đời thường,giữa những ngày khá " đen " của bấp bênh thời sự như thế này,tôi đă có cái may mắn gặp thêm những khuôn mặt,những nhân cách nhân ái,tử tế và họ nhận tôi làm bạn sau vài lần trao đổi về quan niệm sống.Họ và tôi đă trao cho nhau những sự ấm áp thân t́nh.

Đứng vơí nhau,ngồi với nhau ở một điểm tựa của thời gian,tôi cảm thấy vui,ấm áp trong một thứ t́nh giữa người và người.


Buổi sáng đang trôi.Ngày của tôi đă bắt đầu từ một vũng tối ngoài vườn cây ŕ rào gió mùa hạ.Tôi xin được bắt đầu những ư nghĩ rất êm đềm như thế này để cám ơn những t́nh bạn ở đây đó.

Và tôi có thể chấm dứt bài viết này bằng một câu ngắn,gọn :

" Cám ơn những người bạn mới và cũ xưa của tôi.Không bao giờ tôi quên.Hứa ! "








đăng sơn.fr


 

 dulan
 member

 REF: 608859
 08/12/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


...

...hôm nay viết ít

...ngày mai viết nhiều

...ngày mốt không viết

...tuần sau viết tiếp



hoặc ...thế giới ảo

........thế giới thật

........thế giới của chúng ta

...

hay Thủy triều lên xuống ở những thời điểm khác nhau ...

...


Th́ đầy vơi cũng là chuyện của ngh́n năm ...

...


Dulan 12/08/2011




 

 dungdinhetinh
 member

 REF: 608860
 08/12/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
viet de lam gi nhi ???? va lam gi de co the viet ra duoc day ???

 

 ndangsonfr
 member

 REF: 609440
 08/19/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





VIẾT Ở HÀNH LANG QUÁN NƯỚC



_________________________________________





Mùa Hạ Hồng .




Người ta có nhiều cách để gọi tên và tô màu cho một mùa hạ.Nếu trời nóng đổ lửa,ta có thể gọi tên là mùa hạ đỏ .

Mùa hạ nơi tôi sống đang ở trạng thái màu hồng - có nghĩa là không nóng lắm sau những ngày mưa riu ríu của tháng bảy vừa qua.Tháng tám đang nhả màu xanh tươi trên bầu trời và ôm choàng lấy những cánh đồng,những thành phố.Ngày nghỉ của tôi cũng đang lơ lửng trên dăy phố cổ đang đón đầy khách du lịch.Con đường tản bộ St Cathérine ngập người ngang cửa tiệm,hàng quán,đây là con đường dài nhất của Âu Châu.

Tôi thả chân,ghé ra quăng trường của đại hí viện Grand théatre.Ở đây khách viễn xứ tha hồ chụp ảnh khi ngắm quang cảnh từ một mé sông Gironde ngập tràn gió và nắng. Nắng trải ánh hồng trên những bàn ghế của hàng hàng quán nước đủ màu sắc vui tươi.Tôi chọn được một chỗ ngồi yên ả.Gọi ly cà phê thơm ngào ngạt,tôi cho phép tôi có đủ th́ giờ để ngẫm lại những trang sách của học giả Nguyễn Duy Cần;ông viết về Thuật Tư Tưởng,quyển sách này phải đọc đi dọc lại nhiều lần v́ khó nhai dù dễ nhớ.

Giữa những trang sách ấy,có lúc tôi ngừng mắt để nghỉ ngơi trí óc và có thể nh́n ngắm thiên hạ.Người th́ nhắm máy ảnh chụp h́nh,người th́ trèo lên những chiếc xe kéo chở khách đi ngoạn cảnh.Có người ngồi phơi nắng trên những bậc thềm tam cấp của đại hí viện và ném tầm mắt sang những cái khách sạn thuộc loại sang trọng.Ở góc phố và từ cái quăng trường to lớn này,ta có thể xem là góc cạnh của một Paris tráng lệ nếu ta đă có ḷng mến mộ khi đến.

Nh́n những cặp t́nh nhân sung sướng đi dạo tay trong tay,có cặp tự nhiên đứng ôm nhau,hôn nhau giữa phố.Chẳng ai phiền hà ǵ.Tôi chỉ tiếc là đă không mang theo cái máy ảnh để tóm bắt cảnh hạ hồng đang có mặt.

Gọi ly cà phê thứ hai,tôi rời mắt khỏi đường phố để trở về một trang sách.Ông học giả đang dẫn giải về sự lư luận của t́nh cảm và thị dục.Theo ông,;cái lối lư luận của lư trí chỉ có một mục đích là t́m biết cái sự thật khách quan,c̣n lối lư luận theo t́nh cảm là lối luận chủ quan 100%.Ấy là lối lư luận thích ứng với sự ưa ghét và chỉ với ḷng tín ngương riêng của ḿnh.Tác giả Jeles Payot trong cuốn Apprentissage de l'Art d'écrire bảo :
" Tu từ học là thuật nói khéo; - Nói khéo là nói thế nào cho người ta tin theo ḿnh.Hùng biện,mục đích của nó là ru ngủ óc phê b́nh.Dùng sự hùng biện để dẫn dụ một người nào là tỏ ra ḿnh khinh khi người ấy đến dường nào... "

Chữ nhà Hùng Biện hay danh từ " tay viết báo " đă làm tôi ngao ngán,sững sờ.Tôi nghĩ đến những tay hùng biện chính trị đang chạy đua theo những cuộc tranh cử.Tôi nghĩ đến những tay viết báo không có đủ lương tâm chức nghiệp đă gây ảnh hưỏng xấu đến dư luận quần chúng....Những ư nghĩ tiêu cực ấy đang từ từ xâm chiếm tôi.Nghĩ như thế,tôi t́m giấy bút và ghi lại những hàng chữ này như có một vài điều để viết.Viết để trả ḷng và nhẹ ḷng....


Mùa hạ đang có màu hồng.Một góc ngày xanh của tôi đang lững thững trôi qua hành lang quán nước.Tôi muốn cám ơn những giây phút quư báu đó.Và tôi viết.....





đăng sơn.fr



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 610002
 08/24/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai






VIẾT CHO MỘT NGƯỜI THẦY.

______________________________




Dưới cơn mưa hạ.Gặp lại thầy,tôi mừng lắm ! Với số tuổi 81,ông vẫn c̣n minh mẫn tráng kiện,đặc biệt là với ánh mắt sáng và nụ cười ranh mănh.

- Cậu ra sao rồi ? Thầy hỏi.

- Em khoẻ như con trâu đực.C̣n thầy th́ sao ?


Ông bắt chặt lấy tay tôi.Giọng trầm :
- Như một chiếc xe cũ.81 tuổi rồi.Lâu lâu vào nhà thương rồi lại dọt ra.Già rồi !

- Thầy đừng nói vậy chứ.Tuổi trong tâm linh của thầy chỉ mới 25 mà.Em thấy và biết vậy.

Ông thầy người Pháp cười ḍn tan và ông nói vài câu chuyện về đời sống,thỉnh thoảng ông đề cập đến t́nh h́nh chính trị và kinh tế.Cách nói chuyện của thầy vẫn hấp dẫn,thu hút.

Lúc từ giă,ông nói :

- Nè cậu nhỏ.Tôi vừa hoàn thành xong quyển sách thứ 2 về cuộc đời.Tôi sẽ mang lại tặng cậu như lần trước.

Tôi nói với thầy rằng tôi sẽ đọc lại quyển sách mà thầy đă ghi tặng và sẽ ngồi vào bàn viết để viết một bài về thầy vào khoảng 9 giờ tối nay.

Thầy cuời vui :

- Ừ. Em sẽ viết ǵ ? Ừ.Đúng 9 giờ tối,tôi sẽ nghĩ về em.


8 giờ 30 tối. Tôi ngồi vào bàn,gơ máy.Quyển sách mang tên " Pour mes enfants et mes amis " - Tặng Các Con và Bạn Bè - của ông trải rộng trước mặt.

Ông thầy Jean Delorge của tôi là một nhà văn và là cựu thị trưởng của một tỉnh gần nơi tôi ở.Giọng văn của ông đầy nét khôi hài trẻ trung ,có khi nghịch ngợm ,có khi rất nhẹ nhàng khi ông đề cập và nói về những suy nghĩ của ông trước đời sống,nhất là ở những chuơng viết về loạt bài diễn văn của ông trước quần chúng.

Đọc những trang viết của ông,người đọc có cái cảm giác ngồi trước một khán đài để xem cách ông diễn tuồng trước cuộc đời qua biết bao cảnh thăng trầm.Cái hay của ông là thái độ trầm tĩnh và dùng hài hưóc để đối diện với bao đổi thay giữa đời.

Có trang viết,ông kể về chuyện t́nh 68 năm của ông : Lúc chàng 13 tuổi ,quen biết nàng khi nàng mới 9 tuổi, để khi cùng lớn lên và lấy nhau cho đến nay.

Tôi đă say mê đọc ông và dùng quyển sách như 1 trong những quyển sách gối đầu giường này để thấm nhuần nhiều điều về lănh vực tư tưởng.

Để kỷ niệm ngày sinh nhật lần thứ 80 của ông,ông đă cho in quyển sách đời sống này.Và ông đă nói với tôi khi đề tặng : ... " Pour dang son que j'ai une grande estime " - Tặng Ds với ḷng quư mến " .

Thầy đă cười ấm áp :
- Nè. Muốn sống lâu đến 80 mùa xuân giống tôi không ? Hăy đọc ngay trang cuối cùng của sách.

Tôi mở ngay và đọc được như sau :

" Que faut -il pour arriver à 80 ans comme moi ?

- Avoir une gentille femme
- Se lever tôt
- Manger,et manger gras
- Couper du bois, jardinier
- Faire de l'ordinateur
- Boire du café
- Et aller à la messe pour gagner son paradis..mais ce n'est pas urgent !

( * Có một người vợ dễ thương ,tử tế
* Thức dậy sớm
* Ăn ngon và ăn nhiều chất mỡ
* Đốn củi,làm vườn
* Chơi máy vi tính
* Nốc cà phê
* Đi nhà thờ để có thể lên thiên đường..nhưng điều này không cần gấp cho lắm ! )


Thầy ơi !

Cám ơn thầy.Em sẽ thử.


.....


Bây giờ là đúng 9 giờ tối.Tôi đang viết đến đoạn cuối này cho thầy của ḿnh.Và tôi có cái cảm giác rất b́nh an.....



đăng sơn.fr

< à toi.Mon Mâitre. Monsieur Jean Delorge <



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 612138
 09/17/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





JE VEUX RESTER AU LIT
Tôi muốn ở lại trên giường


____________________________





David Foenkinos là một nhà văn trẻ đang cộng tác thường trực với tờ Nguyệt san Psychologies

Một buổi sáng nọ,anh viết " Je veux rester au lit " :


" Có những ngày như thế.Chẳng muốn làm ǵ.Chỉ muốn chùm chăn,mơ màng hoặc đọc vài trang sách và nhắm mắt ngủ lại.Ḿnh đang muốn sáng chế ra một cái máy làm ngừng thời gian và nó có thể làm chết tất cả các loại đồng hồ báo thức.

Sáng nay,tôi cảm thấy như vậy nhưng tôi phải viết bài báo này để gửi đi.Vậy đó,bạn đang đọc những đoạn viết của một kẻ chỉ muốn nằm dài trên giường ngủ và cái giường ấm áp của tôi đang réo gọi như tiếng một người yêu bị bỏ
rơi : " Nè ! Trở lại đây,trở lại vơí tôi "

Nhưng không.Tôi đang kháng cự để có thể trung thành với sự họp mặt giữa chúng ḿnh.Tôi tự hỏi : Tại sao việc thức dậy lại khó khăn như thế ? Tôi có cái cảm tưởng thức dậy mệt hơn là khi đi ngủ.Bạn th́ sao ?

Tôi rời khỏi giấc ngủ như rời một cuộc du hành bằng máy bay sau 3 lần thay phi trường và bị cách biệt thời gian đến 12 giờ.Tôi nghĩ rằng chúng ta nên kết hợp lại , lập thành một đoàn thể để chống lại cái ách thống trị độc tài của buổi sáng và chúng ḿnh sẽ tha hồ mà ngủ nướng.

Mỗi chúng ta có một sự khác biệt đối với giấc ngủ.Có người chỉ cần ngủ 6 tiếng,người khác th́ phải cần ngủ đến 10 tiếng ! Nếu vậy ,trong đời này,tôi sẽ có bao nhiêu quyển sách được ra đời nếu tôi ngủ ít đi để viết.

Nói về cách ngủ th́ chả ai giống ai,có người ngủ được ngay lập tức kể cả khi ngồi trong chuyến bus và được du lịch thoải mái trong giấc mơ.Và lại có người như tôi phải đếm đến lần thứ mấy mươi những con cừu ( pendant que d'autres comptent les moutons... ) mới ngủ được.

Nói tóm lại,sự kết luận sẽ rơ như ban ngày.Có người rất sảng khoái khi thức dậy,có kẻ lại cần phải uống cả chục lít cà phê.Tôi thường ngương mộ những ai tươi tắn khi thức dậy v́ có ngày tôi thức dậy ,thấy bơ phờ chỉ muốn giết quách cái gă hàng xóm đầu tiên ḿnh chạm mặt và cũng có ngày,tôi có thể vui vẻ cưới ngay cái bà bán bánh ḿ đầu đường.

Như thế - Khi gặp nhau vơí lời chào hỏi,thay v́ hỏi : " Bạn khoẻ không,thế nào "? Ta có thể hỏi một cách khác
là : " Bạn đă ngủ ngon chứ ? "

Điều này rất rơ ràng : Chính là những đêm được ngon giấc sẽ định đoạt được cái mức độ thoải mái cho một ngày mới của chúng ta ".




& & &



Trời đang muốn mưa khi tôi ngồi ở quán nước để đọc và dịch lại bài viết trên,thấy mỏi mắt,hơi buồn ngủ v́ buổi sáng đă dậy quá sớm.Tự dưng,tôi nhớ đến cái giường của ḿnh.

Giờ này mà được lăn đùng ra giường,nghe nhạc nhẹ , đọc vài trang sách và ngủ một giấc th́ tuyệt.


Chúc bạn đọc xong th́ ngủ ngon.



đăng sơn.fr



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 612595
 09/22/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





..



AI LÀ AI ?!


________________________________________________________________


Biết tại sao ḿnh đặt dấu hỏi.Và biết rơ ràng tại sao ḿnh muốn có câu trả lời.



Âm thầm viết trên diễn đàn đă một thời gian khá dài.Vẫn cứ thế.Vẫn cứ là ḿnh với một cái tên đă gây biết bao nhàm chán.Chỉ từng ấy.Chỉ từng câu chuyện nhỏ,có khi không đủ lớp lang,có khi có thứ tự rạch ṛi.

Viết như một cách trải ḷng.
Viết như một h́nh thức sống.Sống giữa những vội vă.Sống một đời sống bằng tâm hồn thật và bằng những ngón tay trên phím chữ.

Viết như thở,không so đo,tính toán.

Viết và có lắm khi ngồi đọc lại,chứng kiến được bao nhiêu cảnh dở khóc dở cười.Chứng kiến thêm bao cuộc chia ĺa giữa người viết và người viết.


Viết riết rồi cũng chán ngấy những điều ḿnh đă viết.Đă định bụng bao lần biến mất.Ra đi như bao người đă ra đi cũng là một cách tập lăng quên.

Có cuộc vui nào mà không tàn.Giờ chơi,giờ bày tiệc đă hết.Vui thi vui,có ǵ mà tiếc nuối ?!



Đang lưỡng lự như thế th́ chiều nay,mở mailbox lại nhận được vài ḍng chữ nhỏ gửi lời cám ơn.Cám ơn ḿnh đă dùng th́ giờ đọc lời phân trần của một cái nick vừa quen,vừa lạ. Đọc với một chút ấm ḷng của ngọn lửa lung linh.Một thứ lửa mong manh mờ ảo.


Người mang cái nick lạ kỳ đó đă viết :

''
Chào anh,
Cám ơn đă đă nhín chút thời gian vào đọc tâm sự của nick ( ... .... )
< kư tên chữ tắt : TT ''


Vậy thôi.


Chẳng hiểu ǵ và chẳng biết Ai là Ai và Ai sẽ c̣n là Ai ?!!!!

Ôi ! Thế giới Ảo của những mông lung,huyền thoại bao trùm.Ôi !






đăng sơn.fr


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 612596
 09/22/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





...




VIẾT CHO MỘT BẢN ÁN TỬ H̀NH


____________________________



Tờ mờ sáng ,trên xe,vặn radio nghe tin tức.

Có bản tin không vui :

‘’ Tù nhân da đen tên Troy Davis,42 tuổi - sau khi nằm khám 20 năm - đă bị tử h́nh tại Géorgie (Usa ) đúng vào 5 giờ 08 phút ( giờ Paris ) .Davis bị kết án sau cái chết của một người cảnh sát da trắng.

Trước giây phút ĺa đời,anh đă nh́n thẳng về phía gia đ́nh của người cảnh sát quá cố và nói : ‘’ Tôi rất tiếc và ân hận v́ cái chết của con ông bà.Nhưng tôi hoàn toàn vô tội.Tôi mong rằng cái chết của ḿnh là bản án cuối cùng để xóa bỏ nạn án tử h́nh trên thế giới … ‘’

Và mũi kim tử h́nh đă kết liễu mạng sống của anh truớc lời đọc kinh của hơn cả trăm người đă đến ủng hộ ,tranh đấu và cầu nguyện cho anh.




Trên đoạn đường đi làm,tôi thấy không vui và nghĩ ngợi nhiều đến cái chết có thể oan uổng hoặc không oan của những tội đồ trong khám đường.Nghĩ đến sự dài dẳng kinh khủng của hàng chục năm nằm trong khám đường để chờ bản án cuối cùng của những thân phận tù tội….

Có bao nhiêu nguời thật sự có tội và có bao nhiêu nguời thật sự oan uổng để phải cố gắng minh oan cho đến ngày cuối ? Tất cả những điều này,chỉ có lương tâm tự vấn để biết mà thôi.

Nhớ lại lúc trong một bữa họp mặt ăn uống và bàn về chuyện nước Pháp đă hủy bỏ việc tử h́nh,tôi đă là một trong những người chống lại việc bỏ án.Bây giờ nghĩ lại,tôi thấy ḿnh cần nên nghĩ lại thêm một lần nữa.Có ǵ mà chắc chắn măi đâu ?



đăng sơn.fr

( … à toi,Troy Davis )






...

Troy Davis, un Afro-Américain de 42 ans, devenu un symbole de la lutte contre la peine capitale, a été exécuté mercredi aux Etats-Unis par injection mortelle après avoir clamé son innocence jusqu'au bout, malgré les doutes sur sa culpabilité et une mobilisation internationale.
Il avait été condamné à mort en 1991 pour le meurtre d'un policier blanc.



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 613791
 10/05/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai






..


RÁP NỐI GIỮA ĐỜI .


_____________________



Ghét sự vội vàng,tôi hay sắp xếp riêng cho ḿnh những khoảng khắc nhất định.
Từ sáng sớm, đàn chim đă hót vang ngoài vườn .
Tập thể dục,hít thở để biết ḿnh c̣n sống,từng giây từng phút….
Mùi cà phê thơm phức đánh thức khứu giác.Cuốn sổ Agenda ghi các việc cần làm mở rộng giữa tiếng nhạc rất nhỏ….Màn h́nh vi tính nhấp nháy các bloc notes và những giờ hẹn cần thiết.Tôi click chữ OK.

Khỏi cần giải mă,giải toán cái khỉ khô ǵ . Ở thời buổi này,người ta chạy đôn chạy đáo và ngă lăn v́ đứng tim.Tôi biết rơ ḿnh phải làm ǵ .

Làm ǵ ? Trời vào xuân.Trời c̣n lạnh cóng đóng đá trên kính xe.

Tôi ngồi vào bàn ăn.Nghe nhạc,thong thả đọc lại những bản thảo của học tṛ để dựng kịch cho buổi tŕnh diễn sắp đến…

Chúng đă viết ǵ ?

Có đứa đánh máy và in ra rất đẹp.Có đứa viết ngoằn ngèo như con giun đất. làm ḿnh nổi cáu.

Cha mẹ ơi ! Bản Kịch kể về nỗi tâm trạng u hoài và sự Trầm Cảm v́ mất mát mà có đứa láu tháu như một đoạn phim nhạt thếch của tây hay tŕnh chiếu ở Tv… Đứa học tṛ này chẳng hiểu cái đếch ǵ về tâm lư nhân vật ! Trời ơi ! Chẳng bỏ công ḿnh đổ mồ hôi mỏi chân đứng nh́n học tṛ.

Thôi mà. Đừng cáu kỉnh làm mất vui buổi sáng.
Thôi mà. Chúng đâu có học Viết Kịch và đóng kịch để làm Bs tâm Lư ! Đành ghi vào note chữ ’’ Warning !’’ cho bài giảng sắp tới ( Và ḿnh sẽ nhăn nhó trả thù )

Chộp cuốn Sổ tay bên tay trái – Ghi vào hàng chữ : Viết và Sống và Suy Nghĩ để làm ǵ ?

Vậy thôi.
Có th́ giờ ngồi ở bàn giấy buổi trưa ,nay sẽ Giải Mă.Thứ décoder rất giản dị.

Khi sống – Không có nghĩa là ăn,uống,thở,ngủ và làm việc như một cái máy.Vui buồn,sướng khổ là những chuyện tất nhiên.Có người nói : Để tránh ṿng hệ lụy ,hỉ nộ ái ối th́ ta đi tu.

Đi tu ư ?
Phải biết hăm ḿnh và có ơn Kêu Gọi ?

Có lần tôi đọc quyển sách tên : Histoires de Réincarnation bằng bản dịch Pháp ngữ của Giác Hương từ bản Việt Ngữ kư tên : Diệu Tâm - Diệu Ngộ với hàng chữ :
‘’ Soyez indulgents,lisez avec votre coeur,ne chechez pas les fautes
de ‘’ tournure de phases ‘’.Pensez qu’elle est là ( la traduction ),devant vous et qu’elle vous raconte ….’’
‘’Hăy nhân nhượng,hăy đọc bằng trái tim…hăy nghĩ rằng bản dịch này ở đây, trước mặt bạn để kể chuyện….’’

Lời dẫn đầu viết thêm rằng : « Đây là mẫu chuyện của đời sống đuợc viết bằng con tim và không phải bởi một nhà văn . Đó là sự sẻ chia với một ư muốn rất giản dị »


Đọc đến đây,tôi hiểu thêm về điều ḿnh nên đọc và sẽ Viết.Viết như thế nào để tạm gọi là Viết bằng lương tri.

Viết với sự tự chủ sẵn có hay viết với nỗi cảm súc dâng trào như sóng biển để sau đó đọc lại ( Không bằng cảm súc nữa ! ) lại thấy bố cục,lớp lang lỏng lẻo để không nhấn mạnh được những điểm cần viết đă hoạch định ban đầu ?

Viết một bài Phê B́nh văn học,Sưu khảo khác hoàn toàn với cách viết Tùy Bút.
Viết một bài Phóng Sự Xă Hội khác với cách viết về Tâm Lư Xă Hội….

Ta nên bắt đầu bằng cách dẫn đề như thế nào để dẫn độc giả đến những điểm cần thiết ?
Từ cách xuống hàng,bỏ dấu phẩy hoặc gạch nối…ta nên cấu kết và nôi liền những Phân Đoạn như thế nào ?
Ta có cần viết nháp trước hay không ? Viết ra sao để có thể cắt xén và ráp nối khi đọc lại để hoàn thành bài viết ?

Tấy cả những điều ắt có và đủ của người viết giống như công việc của nhà làm phim và ráp nối ( montage ) – Có những cuốn phim rất rắc rối về t́nh tiết và chứa đựng nhiều điểm phải hiểu ngầm làm người xem phải chóng mặt, đau đầu rời ghế rạp – Có những cuốn phim được dàn dựng rất đơn giản,nhưng khi xem xong,người ta lại có dịp nghĩ đến và thấm thía ! Thấm để giữ lại một bài học đời. ( Có những bài học rất đắt và không đắt ! )


< Viết đến đây,liếc đồng hồ ở góc máy vi tính,thấy đến giờ đi làm rồi.
Một ngày dài với công việc và nghĩa vụ.Vui vẻ mà làm.

Trên con đường vừa ngập nắng.Nghỉ ngơi với tiếng nhạc êm ở dài FIF Fm,thử nh́n ngắm những cách lái xe của những người vội vă đằng trước, đằng sau,bên cạnh…họ là những chuyện đời,là những cuốn phim được và bị ráp nối.

C̣n tôi ? Tôi sẽ ghi nhận và đạo diễn ,ráp nối cuộc đời của ḿnh ra sao ?

Trong một cuộc sống có chữ Đất Nước,Xă Hội,Gia Đ́nh,Nghĩa Vụ,Việc Làm và những nỗi Đam Mê…

Tôi đă và chia đều những thứ ấy ra sao ? Và Văn Chương ,Thi Ca đă chiếm bao nhiêu thời gian của tôi ?

Tôi thử nhớ lại những trang sách dạy về ZEN và thử không nh́n đồng hồ nữa.



đăng sơn.fr

…Viết trong một khoảng khắc trước giờ làm việc…..


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 613877
 10/06/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai






..




THÊM CHỪNG ĐÓ THÔI.

_________________________________________





Thường th́ tôi thấy có vẻ khó khăn khi t́m được một cái tựa cho bài viết.

Không lẽ túng quá,lại mượn nhầm ,cầm nhầm một tựa truyện của người khác cho dù những cái tựa đó rất đẹp hoặc dịu dàng như Lá - Kỷ Niệm - Như Đă Từng Quen hoặc Chỉ Chừng Đó thôi ( ? ) .

Làm như thế chứng tỏ là ḿnh quá nghèo nàn về sự suy nghĩ và ngại t́m phương cách t́m ṭi cho chữ nghĩa.Ở một bài viết,nếu tinh ư,người đọc có thể đoán được đại ư của bài khi bắt đầu đọc cái tựa bắt mắt.( Điều này không hẳn lúc nào cũng đúng và c̣n tuỳ thuộc vào điều gửi gấm riêng của tác giả ) .


Chiều nay.Trời mờ thu,lúc mưa,lúc nắng.
Tôi t́m được cho ḿnh một khoảng khắc lắng đọng để đọc " Lặng Lẽ Nơi Này " *.Lần mở máy ,thấy cái tựa là thấy âm thầm lặng lẽ rồi.Lặng lẽ như một tiếng nói thầm của ḿnh vơí ḿnh . Những con chữ có thể thay cho những lời muốn nói mà có khi không dễ dàng nói được - Không phải v́ thiếu ngôn ngữ để diễn đạt - không phải v́ không c̣n điều ǵ để nói vơí người đối diện...

Khi đọc những trang chữ,người đọc cảm thấy có một tiếng nói rất thầm.Thầm v́ thế giới chữ có thứ ngôn ngữ và tiếng động riêng của chúng.Tiếng động ấy đến từ một tâm hồn,từ một suy nghĩ hoặc những phút chốc suy tư về thân phận,về t́nh người,t́nh đời...Người viết nói điều ḿnh muốn nói bằng h́nh thức diễn đạt trên ḍng chữ.Chữ kiểu ǵ cũng là chữ,chữ có màu sắc pha trộn từ những cảm nghĩ rời được ghép lại.

Đọc từ bài viết này sang bài viết khác,người đọc khám phá ra sự âm thầm,nỗi cô đơn đang vỡ ùa hoặc dấu kín trong tận cùng cơi sâu. H́nh dáng bề ngoài của một khuôn mặt người viết đă chỉ là một cái vỏ.Khi cái vỏ ấy tỏ thái độ và ư muốn mở cửa th́ người đọc sẽ dược mời vào khu rừng của tâm hồn là một thế giới riêng.Rất riêng.

Đọc,và ngừng lại một thoáng chốc để nhận ra rằng : H́nh như ở mỗi con người đều có một góc của sự cô đơn lắng đọng.Từ một góc đêm của nỗi cô đơn tịch mịch,ngồi dậy ,thử tỉ mỉ sắp xếp lại những suy tư thành một bố cục cho bài viết là một đoạn đường phải trải qua.Viết ǵ ? Viết thế nào để diễn đạt,để thử kể về một câu chuyện và qua câu chuyện ấy,ta muốn nhắn gửi một điều ǵ ?


Độ rung cảm trên từng câu văn ,đoạn chữ nào cũng có một cái đẹp riêng của chúng. Đọc xong,ngồi ngẫm nghĩ,thử nh́n ngắm lại rất chậm những quang cảnh bao quanh đời sống,ta lại có thể khám phá ra một vẻ đẹp rất nhẹ nhàng,giản dị của đời sống có tâm hồn.

Xin cám ơn chữ nghĩa.Cám ơn người viết đă mở cửa tâm hồn ḿnh để chia sẻ những suy tư.

Thêm chừng đó thôi như một cách trải ḷng....







đăng sơn.fr

* Đọc " Lặng Lẽ Nơi Này ". Màu Hoa Khế.


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 613921
 10/07/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





..




VIẾT.

Bản Quyền và Tài Sản Tinh Thần .




__________________________________






Tôi có hai thứ cảm giác khi viết : Lạnh và Nóng !

Lạnh cũng có thể nằm trong chữ TĨNH - TỊNH. Tĩnh lặng để có thể giữ được sự tự chủ - cái căn bản và một bàn đạp để có thể viết.

Nóng ư ? Nóng bằng nhịp tim và ḍng máu.Tim bơm máu và trí tuệ điều khiển con chữ đến từ những ngón tay.Khi những bài viết được gửi đi bằng h́nh thức này hay cách khác ( Diễn đàn Net,báo chí... ) theo tôi,là sự truyền đạt từ nội tâm của ư nghĩ.Viết thật bằng chính tâm hồn thật của ḿnh.Ta có nhiều cách để viết - Viết theo kiểu múa bút tỏ dạng hoa lá cành và " mượn đỡ " cách viết,cách sử dụng từ ngữ sau khi đă đọc khá nhiều từ những người viết khác - ( Sự lệ thuộc và bị ảnh hưởng hoá ! )

Tôi chọn cách thức suy nghĩ riêng để viết. Nhớ lại một ngày kia,tôi đọc được một lời phàn nàn của một người viết trên một Diễn Đàn là bài viết của anh ta đă bị " Khênh Vác- Mượn Đỡ " sang một cái diễn đàn khác,và lạ thay,cái tên tác giả đă bị đổi khác !


Tôi th́ hơi may mắn hơn anh là bài viết của tôi cho dù có được " khênh đi " để nhập vào những trang Blogs của người viết khác,nhưng họ đă có ḷng tốt là đă hỏi ư tôi. Dĩ nhiên là tôi sung sướng và vui.

Vừa rồi,có một người bạn báo cho tôi biết là bài viết mang tên : " Biển Xanh Để Thấy Chợt Nhiên " của tôi đă đăng ở Topic Chợt Nhiên Nhớ Nắng Saigon trên các diễn đàn đă bị và được khênh sang một diễn đàn và một cái Blog lạ ! Và dươí bài viết đă không ghi tên nguồn gốc đăng tải cũng như không có tên của Người Viết !


Như vậy là sao ?

Chữ viết và các ư tưởng không bao giờ được thành h́nh khi không có Tim Óc của người để ra nó.Những bài viết,những tác phẩm phải có người sáng tác và hẳn nhiên là có nguồn cội !

Đă bao lần tôi ngán ngẩm khi thấy có nhiều sự xâm phạm bản quyền.Người ta đă copy,sang băng đĩa lậu,đă chà đạp lên mồ hôi nước mắt của người sáng tác khi in đĩa,thâu thanh ,khi không đoái hoài ǵ đến việc tác quyền và bản quyền.

Tôi không thể nào quên hành động của một tờ nguyệt San có tầm vóc ở Nam California đă đăng một bài viết "Tưởng Niệm Ca Sĩ Ngọc Lan " dươí tên tôi và tờ báo này đă ngang nhiên tự sửa đổi lại cái Titre tên bài viết của ḿnh.Tôi gửi thư lên tiếng phản đối và từ đó không bao giờ gửi bài vở cho họ nữa.V́ theo tôi,khi đă làm văn hoá th́ chữ TƯ CÁCH và Chữ LƯƠNG TÂM phải theo cùng.

Đă có biết bao nhiêu tên bầu gánh văn nghệ đă ăn nhậu trên máu xương và nỗi khổ sở của những người vắt tim óc để sáng tác ?

Đă có bao nhiêu kẻ đă nhởn nhơ đạo văn ,đạo thơ để mơ màng có tí đỉnh hào quang và danh vọng phù du ?

Đă có bao nhiêu kẻ đă " mượn đỡ " và " cầm nhầm " tên tuổi của người đi trước dể mong có một cái sĩ diễn hảo ?


Liêm sỉ hay không là ở chỗ đó.Không phải chữ SĨ nào cũng giống nhau.


Viết những hàng này xong,tôi thấy máu ḿnh vẫn c̣n nóng. Tôi thấy mắt ḿnh vẫn c̣n cay sè !

Và tôi biết,cho đến hơi thở cuối cùng của ḿnh,tôi sẽ không bao giờ chấp nhận sự ăn cắp về tài sản tinh thần.

Đối vơí một người viết.Người ta có thể tịch thu nhà cửa ruộng đất của hắn.Nhưng cái tài sản duy nhất,quư nhất từ trí tuệ ,tim óc của hắn,không ai có thể cướp đi.

Đó là thái độ đúng nhất của kẻ sĩ !




đăng sơn.fr


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 616770
 10/31/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





đến vơí nhau
và.....
C̉N LỬA
ĐỂ VIẾT ?


________________




Buổi chiều kia .Nắng xế chiều nhàn nhạt.Gặp lại người bạn lớn.Anh hỏi,anh nói :

- Này cậu ! Anh vẫn theo dơi những bài viết của cậu ở đây đó trên các diễn đàn.Cậu có nghĩ là người ta có thể không hiểu và không thích những điều cậu viết ? Ở đời này,con người chỉ thích đọc về sex,tiền,sự ham muốn tiêu thụ vật chất và quyền lực....


Tôi nh́n anh,đành cười trừ và ngập ngừng :

- Em không nằm trong ư nghĩ của người đọc.Nghĩ ḿnh có vài điều để viết về cuộc sống và t́nh đời nên em viết.Thế thôi !


Thời gian đứng vơí nhau ở giữa đường phố đang nhộn nhịp xe và chỗ đậu xe bậy không cho phép chúng tôi nói với nhau lâu hơn.

Thời gian là những điểm khắc nằm trên cái đầu kim và những con số nhảy múa của cái đồng hồ.Bạn tôi bắt tay để hẹn gặp lại.

Gặp lại nhau ở đâu ?

Ở nhà anh ,nơi một cái thành phố mà anh vừa dọn đến sau những sóng gió phong ba của đời anh ?
Hay là ở một góc vườn nhà tôi vào những ngày nắng đẹp? Tôi có góc vườn ở nhà đằng sau.Yên tĩnh ,rất yên để nghe tiếng chim hót trên đầu mái nhà hay trên những cành cây. Mỗi lần có bạn bè đến là cái góc vườn của tôi rộn ră lên tiếng cười nói.

Ai muốn nói ǵ cứ nói.Thoải mái - Tự nhiên.

Nếu trời trở gió,trở chứng để lạnh th́ kéo nhau vào nhà trong.Ngồi ở pḥng khách dưới những ngọn đèn ấm,tôi để nhạc loại thính pḥng khe khẽ để tiếp mồi cho bạn nói.Ai cũng có một phần đời để kể.

Nếu không đến nhà,bạn cũng có thể vào trang viết như thế này của tôi.Bạn đọc ǵ ? Ngẫm nghĩ điều ǵ ?

Làm sao tôi biết được ?

Nhưng tôi biết : Ḿnh c̣n vài điều để viết.



đăng sơn.fr




 

 ndangsonfr
 member

 REF: 616771
 10/31/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



______________________________________________________




Viết cho những người NGUỘI LẠNH






_______________________________________________________




Nguội à !


Nếu lười bỏ dấu th́ tôi có thể viết như sau :

" Nguoi lanh ne !

Toi co loi hoi tham đa bao lan ma khong thay tra loi - toi gian lam ! " *


Tiếng việt của ḿnh có sự rắc rối nếu viết không có dấu cho đàng hoàng,người đọc sẽ hiểu sai cái ư.Viết chữ kép là DAM DANG ( đảm đang - có thể bị hiểu là Dâm Đăng ! )

Bởi thế ,người ta có thể hiểu lệch lạc câu viết ở trên của tôi như sau :

* Người lành nè.
Tôi có lỗi hỏi thầm và đá bao lần mà không thấy trả lỗi.Tôi gian lắm ! "

Nhưng ...
Tôi nghĩ là người đọc có đầy đủ thông minh và sự chính xác khi đọc và điều chỉnh hàng chữ ấy.


Tôi hơi ngạc nhiên và thấy có chuyện lạ.Lạ ở vài cái thói t́nh của đời,của người. Đi trên đường phố hoặc khi đến nhà ai th́ ḿnh chào hỏi.Người được chào có thể đáp lại sự chào hỏi ấy từ một cử chỉ : hoặc bắt tay niềm nở hoặc nhẹ gật đầu hoặc cũng có thể nở một nụ cười mím chi cọp nếu cảm thấy xa lạ....

Nói về sự giao lưu giữa những người đọc và người viết ở một vài diễn đàn th́ tôi đă " đụng " và gặp vài trường hợp cần phải nhắc đến :

Ở cái diễn đàn nọ,là người mơí đang kư vào nhập cuộc,thấy có một chủ đề thơ của một Nhà Thơ kỳ cựu đă post rất nhiều thơ ,tôi lân la vào đọc ,thích thú và làm bạo để lại vài lời thăm hỏi chia sẻ lưu niệm. Ngày qua,tháng lại,chẳng thấy ông nhà thơ ấy tỏ ra một sự tối thiểu xă giao trả lời cho một chữ khi nhận được lời góp ư.

Thế là,tôi tạm cất dấu đi nỗi buồn vu vơ để mỗi lần cứ thấy cái tên ông nhà thơ và những topic của ông ở rải dác các nơi chốn khác là tôi cũng chơi màn T́nh Vờ.

Vờ theo kiểu :

.. Có chi đâu mà chào ,mà hỏi
Ta và người chỉ xa lạ thế thôi...



Thời gian cứ điềm nhiên mà trôi. Và khi viết,tôi tự hạn chế đến mức tối đa cho ḿnh sự giao lưu trên thế giới Net được đặt tên là Ảo .* ( Sẽ có dịp viết thêm về cái thế giới Ảo này ở topic Thế Giới Ảo và T́nh Thật )

H́nh như càng có tuổi đời th́ ḿnh càng đăng trí ; gần đây,tôi có gửi cho một vài người đă có ḷng góp ư và viết chung ở các chủ đề của ḿnh.Và phát hiện thêm một vài điều để được tỉnh táo lấy lại kịp cái trí nhớ : Họ cũng không viết lại một câu để trả lời thư thăm hỏi.Họ chơi t́nh vờ....


Thôi ! Cũng chẳng sao.Ai lịch sự,tử tế,có ḷng th́ vui.

Ai không có ḷng,không hào hiệp rộng lượng với t́nh thân của chữ nghĩa th́ ḿnh đành tặng họ một cái danh từ mơí nhất của năm 2012 : NGUOI LANH ( Nguội Lạnh )


H́nh như càng sống có đầy đủ vật chất,con người càng lúc càng LANH . ( xin bỏ thêm dấu Nặng ở dươí chữ Lanh )



Hơi tiếc !
Cũng đành.







nđs.


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 617121
 11/04/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





..




HĂY THẬT T̀NH VỚI NHAU Ở THẾ GIỚI NÀY.



__________________






Người mê chữ nghĩa và đọc quá nhiều th́ hay được xem là con mọt sách.Có những con mọt khi đọc quá nhiều đâm ra ngơ ngơ,tỉnh tỉnh,có con mọt khác th́ đâm ra đăm chiêu khi phải đối ứng giữa sự đời và sự việc xảy ra trong sách vở....

Mỗi con mọt có một căn bệnh hoặc những lề lối ứng xử với đời khác nhau.Có vài người nghĩ là ḿnh quá tỉnh táo và đủ sống sượng để hay gọi Mọt Sách là người thiếu thực tế.


C̣n người viết.Hắn lấy điều ǵ để viết ?
Viết theo chiều hướng nào ? Viết để suy diễn và diễn đạt từ một vài tài liệu đă tham khảo hoặc theo kinh nghiệm riêng của đời sống cá nhân th́ có vẻ khô khan.

Viết theo loại tiểu thuyết th́ lại bị gọi là hoang tưởng.Tiểu thuyết là những hoàn cảnh của từng phần đời góp lại của các nhân vật.

Trong tiểu thuyết,nhân vật nữ và nam có những lề lối suy nghĩ và ăn nói khác nhau.


Ở Face book,hoặc Twister,My space ǵ ǵ đó,người viết gửi vài ḍng chữ,vài tấm ảnh hoặc âm nhạc theo kiểu thông tin cập nhật th́ là điều thường thức thôi.


Để thoát khỏi cái cô đơn và sự giam hăm của nỗi lặng thinh,người lên mạng t́m cách nối mạng và kết bạn với nhau.
Có rất nhiều h́nh thức để kết bạn.Bạn Ảo hay bạn Thật th́ chỉ có người trong cuộc mới biết.Biết ra sao ? Biết như thế nào khi đă dùng th́ giờ kết đến ba bốn trăm người bạn ( Thống kê mới nhất của Mỹ thông báo dân chơi trên Facebook trung b́nh có đến hơn 500 người bạn ! )


Khi ngồi gơ phím chữ,chẳng hiểu nỗi cô đơn có bị tan loăng đi không ?

Hay ta chỉ tổ mất th́ giờ thật cho những người bạn Thật ngoài đời ?

Đ́ều này nên cần nghĩ lại. Thế giới càng văn minh,con người sẽ có càng nhiều phương tiện kỹ thuật hơn.Khỏi cần mất th́ giờ ra chợ mua đồ ăn.Cứ order ở Net là có sẵn đồ gửi đến( Tiết kiệm được thời gian để ngồi Net ! )

Có lẽ,đến một ngày đẹp trời nào đó,con người chắc sẽ chẳng cần sự giao tiếp thựng thức giữa người thật và người thật nữa.Cái ǵ cũng phải cần đến máy móc !



Nghĩ lẩm cẩm để nói xàm, nói gỡ cho vui mà thôi.Cái giả thuyết ấy khó mà có thật.V́ dù sao đi nữa,những mối chân tinh một khi đă được giao kết theo một quan điểm dung ḥa để có thể đến gần với nhau ,để thật sự có nhau và là niềm vui cho nhau vẫn là điều mà những người bạn thật t́nh hằng mong muốn.


Vậy đi.Vậy là vậy cho những hàng viết rất nhanh nhưng khá thành thật này.




đăng sơn.fr

* ( Thế Giới Ảo và T́nh Thật )


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 617127
 11/04/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai






.


GIỮA ĐIỀU ẢO VÀ SỰ THẬT.



_______________________________




Cuối buổi chiều,trước khi ngừng việc,mở mailbox,nhận đuợc một số h́nh ảnh và tin nhắn.Có một lá thư ngắn của cô nhỏ em gái.Cô viết :
....’’ DĐ phức tạp ghê hồn... Anh cứ lạnh lùng như xưa đi... Chính v́ vậy mà em mới tự nguyện "giúp" (hay phá...?) anh vô điều kiện đó thôi... Anh cũng đừng "ưu ái" em quá... Mấy cô gái DĐ lại ganh ghét với em rồi phá em cho coi... ‘’


Vậy là sao ?
Tôi không tài nào hiểu được.Cái computer trong đầu tôi bắt đầu chạy cực nhanh để tạm phân tích vấn đề :

1. Diễn đàn Net là nơi phức tạp.

Phức tạp như thế nào ? Chuyện choảng nhau,bôi nhọ,tháu cáy nhau bằng phím chữ là chuyện thường t́nh. Người vào net,lên mạng để t́m cách giải trí hoặc dể t́m tài liệu học hỏi,hoặc để thông tin,truyền thông,vui chơi hoặc để kết bạn kiểu hệ thống giao lưu Face book ( Résaux Sociale )….

2. Phong Cách ‘’ Lạnh Lùng ‘’ ?

Trong cách thức góp ư trao đổi giao tế,ta nên giữ một thái độ như thế nào cho hợp lư và giữ t́nh ? Lễ độ kiểu nho giáo hay xuồng xă một cách quá thân mật ? Tôi chọn cho ḿnh thái độ không nho giáo và không xuồng xă bám cứng.Và tôi biết ‘’ lạnh lùng’’ khi cần thiết.

3. Ưu Ái !

Tôi thích danh từ khá đẹp này. Là một người viết để diễn đạt trong niềm mong muốn dược chia sẻ căm nghĩ,tôi trân trọng những lời góp ư và sự giao tiếp bằng hữu.Và tôi nghĩ ḿnh là người viết khá chung thủy và trung thành với những điều ḿnh diễn đạt.

4. Người Đọc.

Người viết không thể chọn riêng cho ḿnh một tầng lớp ‘’ độc giả ‘’ riêng biệt theo kiểu phân biệt Nam Nữ. Hắn viết theo kiểu của hắn.Người đọc là điều và sự việc mà hắn không thấy được. ( Hắn chỉ mù mờ đoán người đọc là phái nam hay phái nữ nếu có sự góp y và phần tiểu sử l ưlịch đi kèm – Mà có chắc ǵ cái tên nick name là thật ( Authenticité ). Ở thế giới Ảo,người ta có thể thay h́nh đổi dạng và thay tên trong những cái click. Đang là đàn ông,ta có thể biến thành đàn bà trong cái tích tắc để dùng nó vào một mục đích riêng tư.

Đă từ bao năm viết lách từ các tờ báo ở chỗ này chỗ kia,tôi không tài nào làm được một cái thống kê cá nhân để biết người đọc ḿnh thuộc dạng h́nh và theo môn phái ǵ ?

Khi dùng Net để chuyện đạt ư tưởng,tôi biết ḿnh được đa số là phái nữ đọc.H́nh như cách hành văn kiểu tôi chỉ để dành cho phái nữ ( sic ! ) Và họ sẵn sàng đáp ứng,phản hồi.

Nhắc và nói về chuyện Ưu Ái.Thế nào là ưu ái?.Và ưu ái đến độ nào để các ‘’ Cô ‘’ khác phải ghen tức hoặc ghen ghét ?!
Chỉ là một người viết với cách viết riêng biệt của ḿnh,tôi không nghĩ ḿnh là một anh kép cải lương hoặc là một tên tài tử,ca sĩ để được fan ái mộ.

Ngồi trước màn ảnh,tôi t́m cách ‘’ ăn cắp ‘’ th́ giờ trong văn pḥng làm việc ( thường là cuối giờ vào buổi tối trưoóc giờ ăn ) để có thể đủ th́ giờ viết.Công việc và trách nhiệm với việc làm và gia đinh không cho phép tôi đi quá cái giới hạn mà ḿnh đă đặt ra.
Khi tải đăng bài và nếu có may mắn nhận được vài lời góp ư hoặc dược sự góp công viết chung bài với những người có khả năng viết và hiểu rơ điều ḿnh muốn viết ǵ ? Viết ra sao ? Tôi luôn giữ chừng mực để không gây hệ lụy.

Tôi đă có những người bạn viết rất cao quư và biết tôn trọng chữ nghĩa.Từ chữ nghĩa và sự áp dụng đúng theo một vài nguyên tắc cơ bản,họ và tôi luôn khuyến khích,nâng đỡ nhau trong một chiều hướng đi lên.

Vừa rồi,tôi nhận được vài hàng chữ của một cây viết bậc tiền bối viết như sau :


“” Chào người bạn trẻ Đăng Sơn,

C̣n Chữ để gởi thăm nhau
có bao giờ Nghĩa nhạt màu cộng sinh
chỉ là ngôn bất tận tŕnh
đành trầm mặc ư cho phiêu linh đời !

*
Sơn đọc "Thư Gởi Bạn Già" là biết anh đang thời ẩn cư . Dùng chữ nghĩa để chữa bệnh lăo hóa .
Trộn lẫn ước mơ và hiện thực và uống từ từ từng liều chữ nghĩa cho thấm hương vị đời . Thảng hoặc, ḷng có chút xôn xao, th́ lại rung bút khua vài chữ như thể thưa cùng bạn: ḿnh vẫn c̣n đây .
Để góp thêm tri thức, anh vẫn chưa "lười" đọc đâu Sơn, "nỡ" nào quên chữ nghĩa . Vẫn thường ghé vào vườn chữ nghĩa của bạn đó chứ, ch́ v́ chưa có ư hay để gởi lại cho Sơn đó thôi .
Mừng cho Sơn vẫn c̣n đủ sức vung bút . Không như anh, chỉ c̣n đủ sức "rung" .
Chúc Sơn thân tâm an lạc.
T́nh thân .

**Cao Nguyên.
( Đặc Trưng.net )




Dĩ nhiên là tôi cảm kích.Cảm v́ thấy ḿnh được ủi an và cũng uống được thêm một liều thuốc trợ lực.Tôi không nghĩ là ḿnh vung bút.Tôi viết v́ biết ḿnh có một chủ trương và sự định hướng để có thể nhận thức được những cái Ảo và Thật giữa trần gian.

Trong quá khứ,tôi đă chịu đựng sự quá khích và điều đố kỵ của một vài phần tử ngứa mắt muốn gây rối và kiếm chuyện trong lời góp ư ở các chủ đề có định hướng của ḿnh.Tôi đă giữ ḿnh và tự chủ để chuyện rối rắm qua đi. Câu trả lời thường nhất của tôi là sự im lặng.Tôi,cái người viết, cần biết nín lặng để suy nghĩ và giữ được sự quân b́nh đă tập và sẽ c̣n tập.

Khi ngoái cổ hoặc đủ can đảm nh́n ḿnh lại trong cái gương phản chiếu sự ẢO,con người Ảo sẽ nhận ngay ra ḿnh.Hắn không thể chối căi với chính hắn.


Để chấm dứt thời gian ngồi trước máy,tôi đă trả mời Cô em gái được sự " ưu ái '' của tôi như sau :
...‘’ Anh chúc em b́nh tâm khi viết v́ anh biết em muốn viết ǵ và muốn làm điều ǵ .Can đảm ! “




đăng sơn.fr


 

 titinho
 member

 REF: 617163
 11/04/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Vào đọc những bài viết của Ngài để học hỏi
Chúc ngài luôn bằng an!


 

 Page  Previous Page  1  2  3  4  5  6 7  8  9  10  11  12  13  14  15  16  17  18  19 Next Page  Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network